Cái thuở xuân xanh đầy kỷ niệm
Có còn lưu luyến mãi không anh?
Nhớ không ngày đó mình hai đứa.?
Những buổi chiều vàng in bức tranh
Dáng cao chầm chậm ai đếm bước
Áo tím bay bay quấn qúyt chân
Ta khoát tay nhau dìu khắp phố
Lời yêu anh ngõ biết bao lần..
Bãi biển Qui Nhơn đầy trăng sáng
Cát trắng còn in dấu chân mình
Nước non Bình Định nhiều danh thắng
Làm chứng cho ta một chuyện tình
Ta đã xa rồi tuổi hai mươi
Bao năm bươn bã chốn quê người
Nay trở lại đây thăm lối cũ
Từ Thức về tìm những ngày vui
Ta trở về đây nhặt tiếng cười
Nhặt những chiều vàng tay trong tay
Qui Nhơn yêu dấu dày ký ức
Thương hoài nhớ mãi tuổi hai mươi
Kết Thúc (END) |
|
|