Một cô con quan, kén chồng, tính hay thích thơ nôm.
Anh kẻ noi gánh phân đi qua, thấy cô ta đứng cửa, mới làm thơ ve, thơ nôm nhưng mà trong câu nào cũng có đệm một chữ, đọc rằng:
Huynh nay chẳng phải đứa bờm xờm;
Vả lại trong nhà lúc bát cơm.
Trong bếp lam nham tam chĩnh mắm;
Ngoài sân lúc nhúc lục cây rơm.
Trông thấy Cô mình anh cũng dục;
Đêm nằm mơ ngủ tiểu ra đờm!