Một bác thầy cúng đến cúng cho nhà chủ tên là Nguyễn văn Tròn. Thầy cúng dốt, không biết viết chữ “Tròn” thế nào, vòng khuyên một cái “O”.
Có người nghịch, lấy bút sổ một nét, thành ra “O”.
Đến khi thầy cúng đọc sớ, trông thấy như cái gáo, cứ Nguyễn văn Gáo mà đọc mãi. Chủ nhà bảo:
- Không phải, tên tôi là Nguyễn văn Tròn kia mà!
Thầy cúng ngượng, gắt rằng:
- Đứa thổ tả nào mới tra cái chuôi vào đây thế này?