Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Tên Truyện   Tác Giả   Truyện hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Nghe Truyện Ngắn Audio
Nghe Truyện Dài Audio
Nghe Truyện Ma Audio
Truyện Cổ Tích Video
Học Sinh Cười
Truyện Cổ Tích
Truyện Cười
Truyện Dài
Truyện Học Trò
Truyện Kiếm Hiệp
Truyện Ma (Kinh Dị)
Truyện Ngắn
Truyện Quỳnh Dao
Tất Cả Thi Sĩ
 
Truyện Ngắn » Nan Sư Nan Đệ Tác Giả: Thích Nữ Trí Hải    
    Ngày xưa có một vị thầy tu hạnh ngồi mãi không nằm. Thầy trụ trì một ngôi chùa lớn. Nhiều đệ tử theo học rất đông, nhưng không ai theo nổi khổ hạnh của thầy là chỉ giữ ba uy nghi: đi, đứng, ngồi, nhưng không nằm. Mặc dù vậy, khổ hạnh của thầy cũng ảnh hưởng sâu rộng trong hàng tứ chúng, khiến cho không một ai còn lòng dạ nào mà buông lung, biếng nhác.
    Một hôm có một vị sa di tới xin nhập chúng. Thầy bằng lòng. Chú xin hầu cận bên thầy để học cái hạnh tinh tấn. Thầy chấp nhận, nhưng hàng đêm, khi thầy ngồi suốt tới sáng thì chú cũng nằm suốt tới sáng. Thầy để ý nhiều lần như vậy, nhưng xét ra vị sa di này không phải hạng tầm thường: chú ngủ rất tỉnh, một cái động nhẹ của thầy cũng làm cho chú thức dậy để đáp ứng những sai bảo. Cho nên thầy thấy không có lý do gì rầy chú. Chỉ có một điều thầy lấy làm tiếc, là một chú đệ tử thông minh tấn tụy như thế lại không chịu tịnh tọa thiền định như thầy, mà cứ nằm dài suốt đêm một cách tinh tấn. Cuối cùng thầy phải nói cho chú biết không nên tu cái hạnh "nằm" như vậy:
    - Này sa di, chú nằm mãi coi chừng thành rắn đó.
    Chú thưa:
    - Bạch thầy, thầy ngồi mãi con cũng sợ thầy thành cóc mất thôi!
    Vị thầy nhân đấy mà ngộ đạo.
    
    LỜI BÀN: Có vị thầy như vậy mới có trò như vậy. Lời của chú đệ tử có tác dụng như một cái ấn nút, mở tung cửa kho tàng tâm linh của vị thầy đã sẵn sàng trong tư thế ngộ đạo. Cũng như câu kệ của Lục tổ Huế Năng:
    Ðang sống, ngồi không nằm
    Chết rồi, nằm không ngồi
    Chỉ là cái xác thối
    Có gì công với tội?
    
    Câu kệ ấy là cốt để khai thị những người đã tinh tấn đến mức tối đa, cỡ như thiền sư Trí Hoàng ngồi nhập định tới 20 năm. Sau khi nghe lời kệ này, một vị như vậy mới thấy thấm thía cái lẽ rằng giải thoát không cốt ở nằm hay ngồi, liền hết chấp vào hạnh tu của mình, xả bỏ, vượt qua, và được hoát nhiên đốn ngộ. Còn chúng ta, chưa tinh tấn được đúng mức, mà vội bắt chước nói "phá chấp", "vô tu", thì chỉ như vẹt nói, không ích gì cho bản thân người nghe mà còn chuốc thêm tội đọa.
    

Kết Thúc (END)
Thích Nữ Trí Hải
» Người Ngày Xưa
» Bồ Tát Thân Nai
» Duyên Xưa Nghiệp Cũ
» Chú Vượng Tin Khôn
» Hoa Sen Giữa Bụi Đời
» Con Nhền Nhện
» Cải Hóa Nanda
» Chuỗi Ngón Tay ( Ươm Quật Ma La )
» Vua Ăn Thịt Người
» Đạo Tràng Của Bồ Tát
» Trái Tim Của Mẹ
» Phật Độ Nàng Gánh Nước
» Tôn Giả Bắt Đà Lợi
» Tham Y Hóa Răn
» Bài Pháp Trên Núi
» Cư Sĩ Thời Phật
» Cúng Phật
» Hoa Vẫn Tươi Cành
» Không Rượu Mà Say
» Giữ Gìn Cây Pháp
» Phật Tiếp Khách
» Mảnh Lực Lời Nguyền
» Bảy Bước Thăng Trầm
» Ngũ Xú Nương
» Chuyện Vua A-Dục ( Đầu Gì Quý ? )