Cánh hoa hồng đã bị tước hết gai,,
Người đàn bà trong đêm loay hoay,
Thèm như ngày ấy gối đầu trên một vòng tay
Anh lau giọt lệ u hoài giữa đêm.
Anh nắm tay em đi trên bờ phố biển
Ngọn đèn đường soi từng hòn đá dưới chân,
Anh xúm xuýt xoăn hai vạt lai quần,,
Tai xách dép tay cầm tay ,,,thuơng quá!
Bước thời gian làm bao điều rệu rã,,
Duy tình yêu vẫn đậm với bốn mùa,
Khi em về đứng trước cổng vườn xưa,
Giọt mưa rớt chạm vừa đôi mắt nhỏ,..
Chị gái khuyên đừng yêu người ấy -khổ
Anh trai bảo nên thức giấc đam mê,,
Biết làm sao trái tim quá vụn về,,
Khi chỉ rung điệu xàng-xê phố biển!
Kết Thúc (END) |
|
|