Chị vợ có chiếc quần láng đen đẹp lắm, không may hôm đến nhà cô bạn bị chó cắn toạc một miếng. Chị tiếc lắm, cứ xuýt xoa mãi là không có cái mụn đẹp như thế để vá, chị giặt sạch chiếc quần cất kỹ trong rương.
Đã hết mùa rét chồng gửi áo "Vec" về; vợ đem giặt, gấp nếp cất đi.
Khi giở áo ra, trong đó có một miếng vải đen hợp với màu quần của chị, chị sướng quá, nói một mình:
Quan tâm tới vợ hết mức, kiếm cả vải vá quần cho mình, xin ở đâu cái túi đựng gì mà khâu dài thế này lại đầu to đầu bé?
Kíp đến mùa đông sang năm, khi đưa chiếc áo cho chồng, chồng hỏi:
Cái cavát đen của tôi đâu rồi?
Cavát là cái miếng vải dài ấy chứ anh?
Còn gì nữa?
Thế thì bỏ mẹ, em đã vá quần từ năm ngoái.