Chiếc cặp theo em một thời áo trắng
Những vui buồn đều ẩn giấu trong đây
Chân giẫm cỏ gót hài trôi im lặng
Tiếng trống trường lại giục giã đan tay
Chiếc cặp vô tư về ngang dốc nắng
Nụ cười bừng lên trăm sắc ngàn hoa
Cất giấu bên trong nghìn trang giấy trắng
Nét chữ thời gian vốn dĩ hiền hòa
Chiếc cặp lược gương với hương son phấn
Thời nhổ giò em đã biết điểm trang
Gót phong trần ngày nao chưa vướng bận
Chưa dám nhìn ai đôi mắt mơ màng
Chiếc cặp hồn nhiên , hộc bàn nằm đó
Trang sách kia mở ra hướng chân trời
Tiếng ve gọi mùa hạ hoa phượng đỏ
Tự đáy lòng nghiêng ngả gió rong chơi
Chiếc cặp yêu thương vỗ về canh cánh
Ôm vào lòng những sợi nhớ , sợi thương
Ấm áp choàng vai ngày em kiêu hãnh
Bóng còn in thấp thoáng cuối sân trường
Chiếc cặp cho em lời hay , ý đẹp
Dung dị đời thường, lộc biếc chồi non
Những trang vở cần mẫn ngồi ghi chép
Kỉ niệm nào vẫn chung thủy sắt son?
Kết Thúc (END) |
|
|