Bước lặng lẽ về thăm vườn cũ
Nghe vọng ngàn gió hú chơ vơ
Mang mang quạnh vắng tứ bờ
Tìm đâu vịnh khúc nhởn nhơ thủa nào
Tiếng giun dế hanh hao rời rã
Sương khuya buồn đậu lá cỏ non
Hoạ câu xướng chữ hãy còn
Dư hương phảng phất, lòng son thệ nguyền…
Trăng lấp lánh ửng duyên gặp gỡ
Nét thẹn thùa cắc cớ làm quen
Luật niêm mài giũa luyện rèn
Dung hoà tinh tế nghĩa xen lẫn tình
Cảm quyến luyến đinh ninh số phận
Thuyết khiến xui dắt dẫn chỉ hồng
Xuyến xao lững thững tầng không
Dạ nguyên chừng đã…rộ bông thơm lừng
Rồi thương nhớ người dưng khác họ
Dệt vần thơ lộng gió thiết tha
Chuốc say ngây ngất đậm đà
Liêu trai hồ điệp nguyệt tà lung linh
Cho giun dế quyện hình soi bóng
Hạt sương khuya chẳng đọng treo gành
Cỏ thì thầm suốt thâu canh
Dưới vầng huyền ảo vẽ tranh mộng hồn…
Bên vách quế sầu đôn sóng biển
Thể thời gian trực diện phút giây?
Lời xưa ngỡ cuộn khói mây
Dường đang thấm vị đong đầy buồng tim.
Kết Thúc (END) |
|
|