Mỗi khi nhìn trong gương
Lòng cảm buồn vấn vương
Cầm lấy điều buồn tủi
Đời này có ai thương?
Khắc khổ giữa bể trầm
Gánh nỗi đau âm thầm
Hình hài mùa lá úa
Được mấy nả dương trần
Có khi mây lang thang
Bàu trời màu trắng tang
Trăng nhàu trong bão táp
Chuyến sang sông lỡ làng
Ước đời bớt nỗi đau
Tới một ngày mai sau
Ảo hư xanh mô cỏ
Không rỏ những giọt sầu
Lạy trời qua dâu bể
Vững lòng và say mê
Trí nam nhi vàng đá
Hoa hồng ngát tình quê.
Kết Thúc (END) |
|
|