Rượu ấm mềm môi kẻ tỉnh say
Tha hương viễn xứ đã bao ngày
Đìu hiu vạn dặm chìm sương giá
Quạnh vắng nghìn trùng phủ tuyết bay
Đất khách đơn côi đời lữ thứ
Quê người lẻ bóng kiếp ai hay?
Mờ xa cố quận vương lưu luyến
Da diết nào hơn nỗi nhớ này
Kết Thúc (END) |
|
|