Quê mình vẫn đó một triền sông
Khoảng cách gần xa nặng cõi lòng
Đấy những ân tình khi buổi hạ
Kia từng kỉ niệm lúc chiều đông
Đàn trâu bỡn nước cùng mưa phủ
Ngọn liễu ghìm tâm với cảnh bồng
Đã một năm rồi chưa đổi mới
Tôi về ước nguyện nhỡ nhàng không.
Kết Thúc (END) |
|
|