Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Tên Truyện   Tác Giả   Truyện hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Nghe Truyện Ngắn Audio
Nghe Truyện Dài Audio
Nghe Truyện Ma Audio
Truyện Cổ Tích Video
Học Sinh Cười
Truyện Cổ Tích
Truyện Cười
Truyện Dài
Truyện Học Trò
Truyện Kiếm Hiệp
Truyện Ma (Kinh Dị)
Truyện Ngắn
Truyện Quỳnh Dao
Tất Cả Thi Sĩ
 
Truyện Ngắn » Tro Bụi Biết Có Nguôi Ngoai? Tác Giả: Samsara    
    Nhưng vì người khác không phải là em, nên họ không trải qua cảm giác hụt hẫng thế nào khi hằng ngày vẫn nói chuyện với 1 người, vẫn chạm vào 1 người, rồi đột nhiên người đó thành tro bụi.
    Người khác cũng không thể hiểu được cảm giác day dứt thế nào khi câu xin lỗi chưa kịp nói, những sai sót chưa kịp sửa chữa...
    
- o O o -

    1. Anh có biết điều gì khiến em rùng mình ngay cả khi trời nắng nóng không?
    Là khi em nhớ về buổi sáng ngày 7/7 của vài năm trước. Buổi sáng đó, anh thành tro bụi, vĩnh viễn.
    Buổi sáng đó trời mưa nhỏ nhỏ.
    Em, sau mấy ngày không ăn, không ngủ, bơ phờ đến tận cùng.
    Em kiên quyết không đi vào nơi đang diễn ra nghi lễ hỏa táng anh.
    Em cứ đứng trơ trọi dưới mưa, mặc cho người quen bạn bè người thân của anh đến năn nỉ em đi vào mái hiên đứng, đừng để mưa ngấm vào người mà bệnh.
    Em sợ phải nhìn thấy anh tan vào hư vô nhanh như vậy.
    Hôm đó, em đơn độc và đau đớn biết chừng nào.
    Có bác kia cầm dù đến che mưa cho em. Chắc bác sợ em gục ngã. Em chỉ thấy mình run rẩy.
    2. Người ta nói không nên níu kéo những gì đã thành tro bụi. Em có níu kéo đâu. Em hiểu quy luật của sinh lão bệnh tử mà.
    Em nhớ đã từng động viên anh bằng 1 trò rất trẻ nít, em mượn cái vòng tràng hạt anh đang đeo ở tay, có 10 hạt, rồi em lẩm nhẩm đếm "sinh-lão-bệnh-tử-sinh-lão-bệnh-tử-sinh-lão" và em reo lên với anh, thấy chưa, anh chỉ có già đi thôi chứ không sao đâu.
    Rốt cuộc, anh vẫn mất vì một căn bệnh quái gở từ trên trời rơi xuống.
    Nhưng em không mất niềm tin vào Đấng Bề Trên, vì em nghĩ, chuyện gì xảy ra trong đời, chắc cũng có lý do của nó. Thôi, em đành nghĩ vậy, để lòng em thanh thản. Cũng tốt mà.
    3. Em băng qua mất mát bằng cách lãng quên. Có thể người khác sẽ nghĩ em hèn nhát khi phải vật vã tìm cách lãng quên những gì đã qua.
    Nhưng vì người khác không phải là em, nên họ không trải qua cảm giác hụt hẫng thế nào khi hằng ngày vẫn nói chuyện với 1 người, vẫn chạm vào 1 người, rồi đột nhiên người đó thành tro bụi.
    Người khác cũng không thể hiểu được cảm giác day dứt thế nào khi câu xin lỗi chưa kịp nói, những sai sót chưa kịp sửa chữa.
    ...
    4. Hôm nay Thứ 4 Lễ Tro.
    Em không rõ cảm giác mất mát có gam màu gì?
    Nhưng hình như nguôi ngoai có gam màu trong trẻo.

Kết Thúc (END)
Samsara
» Tro Bụi Biết Có Nguôi Ngoai?
Những Truyện Ngắn Khác
» Chữ Người Tử Tù
» Quán Chú Mùi
» Đau Gì Như Thể ....
» Làm Mẹ
» Bố Chồng
» Chén Trà Trong Sương Sớm
» Đời Như Ý
» Trên Đỉnh Non Tản
» Người Dưng Làm Má
» Quà Giáng Sinh
» Bông Hồng Vàng
» Bụi Quý
» Mùa Mắm Còng
» Báo Oán ( Khoa Thi Cuối Cùng )
» Đánh Thơ
» Bà hàng Xóm Da Đen
» Đời Khổ
» Bên Bờ Biển
» Bầu Trời Của Người Cha
» Người Thứ 79
» Hoa Học Trò
» Tuyết
» Xác Ngọc Lam