Ngọn gió cười nghiêng ngả lá thu phai
Trời thu nhoẽn miệng cười ra nước mắt
Hồ gợn sóng cười nhăn nheo tím mặt
Đêm cũng cười xa chớp giật từng cơn
Đã bao lâu nghe tiếng của ngươi cười
Ai giấu mặt sau cánh đời mở hé
Kia những tiếng từ cỏi lòng nứt nẻ
Để thu sầu hồn đau xé ngàn tơ
Vũng đời sâu dang rộng cánh tay chờ
Đất trầm tích cứ làm ngơ khôn tưởng
Nhìn giọt nước nhạt nhòa đang rơi xuống
Trận mưa rào hay những giọt châu rơi...
Thương cho thu và cũng xót cho đời
Thương chiếc lá úa vàng nơi góc nhỏ
Thương cho kẽ miệng cười mà không rõ
Lá xoay tròn theo ngọn gió mùa thu...
|