Từ thủa từ ly gió lạnh lòng
Đêm về nương nấu bên hư không
Vô thường trả lại cho em đó
Mấy bận tình vương có mặn nồng
Nắng đỗ ngoài hiên lá trổ vàng
Đêm về quán trọ đốt thời gian
Bổn bề suy nghĩ lòng rách rưới
Ướt cả vành môi thấm muộn màng
Góp nhặt trăng mờ vẽ nét hoa
Hình xưa phai nhạt khuất ngang qua
Hoàng hôn ngã xuống chen mái tóc
Gió lỡ xuân thì nét ngọc nga
Từ thuở trăng vàng lặc gót xưa
Đêm hờn khóc tủi lá đong đưa
Ru hồn mộng tưởng mòn góc nhỏ
Tiếng vọng vô thường rớt hạt mưa
|