Giọt thơ ngây rơi đều bên thềm vắng
Cỏ cây bốn mùa vỡ trận cuồng ghen
Mùa hạ cuối cùng gom hương bụi phấn
Đàn chim non vội vỗ cánh xa thềm
Giọt thơ ngây về nằm trên vai áo
Ngọn gió trêu đùa thăm thẳm ra khơi
Lớp học lặng im đâu còn huyên náo
Nụ cười duyên về rơi rụng đôi nơi
Giọt thơ ngây đọng hồn nhiên , trong trẻo
Đôi chân chiều vẻ lúng túng , thẹn thùng
Giáp mặt nhau đố ai còn chọc ghẹo ?
Bài toán vào đời chưa mẫu số chung
Giọt thơ ngây giấu trong hộc bàn cũ
Run rẩy , rẩy run một thoáng mơ hồ
Bài kiểm tra đã bao lần học tủ
Thế giới học trò một tấn ngây ngô
Giọt thơ ngây trên áo dài ve vãn
Con ngươi mòn đời có nghĩa gì đâu ?
Đôi mắt ai ươm đầy màu lãng mạn
Những con đường chiếc lá vội rơi mau
Giọt thơ ngây ai một thời gom góp
Giọng ve sầu ra rả ở nhánh cây
Mùa phượng cuối trái tim non hồi hộp
Những dỗi hờn đã sang bến tương lai
|