Trưa nhìn nắng hạ võ vàng trôi
Vớt mảnh đời trong tĩnh rượu tồi
Biển lặng sao lòng chao sóng vỗ
Thơ buồn thế cuộc rã dòng sôi
Thầm nghe uẩn khúc sầu riêng cõi
Bỗng thấy hoàng hôn ủ lạnh đồi
Mộng mãi xa cùng cơn gió thoảng
Xoay bờ tóc bạc rẽ đường ngôi
|
|
|