Thế là , con sáo sang sông
Anh ngồi khóc vội cánh đồng tình yêu
Ầu ơi thương những cánh diều
Ngày xưa , ngày xửa chiều chiều buông dây
Thế là , môi ngậm đắng cay
Về vườn trái cấm hương bay thay màu
Cánh chim xao xác vời đau
Cuộc đời là chuỗi bể dâu ngẫm cười
Thế là , ta lại xa người
Nốc ao , lượm lặt chín mười bi ai
Về đâu chiếc lá thu phai ?
Thềm yêu , em đến ca bài ái ân
Thế là , mật ngọt vườn trần
Trách con bướm lạ vạn lần mơn man
Hẹn hò lần giở ngổn ngang
Em còn giữ kín nghìn vàng chung riêng
Thế là , góc phố êm đềm
Nụ hôn năm ấy đâm ghiền nghìn năm
Hồn em con sóng lăn tăn
Nằm nghiêng rụng hết vai trần sang anh
Thế là , gồng gánh nhọc nhằn
Xa xôi , lệ rớt bâng khuâng một thời
Tim em đã mở khóa rồi
Cười vui gượng gạo chân trời oán than
|