Mùa thu lặng lẽ đi
Hoa cúc hồn nhiên
nở vàng chân núi
Gió mùa đông bắc
lạnh se đời
Mùa bão giông
Mùa nhớ mong
đã qua
Sợi nắng nhạt
tựa vai chiếc lá vàng héo úa
Con ong mật
Mùa trước ngân nga
Giờ không tới nữa
Mặc dã quì bơ vơ
giữa những đồi hoang
nhung nhớ...
Mùa tim đã qua
Những âm ba tình
không còn vang động nữa
Chỉ thừa lạnh giá
những đêm đông
Tôi gọi vào hư không
Họa mi im tiếng
Một mùa đã qua đi
Một mùa chưa tới
Bóng em chìm
vào sương Tỳ Hải *
hương em vật vờ
Trái tim thủy tinh
tôi tan vỡ...
|