Thuyền về xa đường vô
Mà mãi sống đẩy xô
Uống hóp trà nóng ô
Màng tối răng ngời ngợi.
Thuyền về vừa cập bến
Thảnh thơi chút nghỉ ngơi
Rồi mai lại ra đi
Biền biển khơi khởi hành.
Sau lúc gió êm cháy
Nắng cao phút cơ cực
Chảy mồ hôi lẫn cười
Vay qua một ngày dài.
Trong đêm trời nổi giận
Sáng kia chịu gắng khó
Đến trưa thuyền thôi nghề
Đưa ta lại hồi quê.
|