Vắng em mầu tuyết trắng cô đơn
Rơi phủ kín đường lòng gía lạnh
Dấu chân in xuống vùng hiu quạnh
Lá úa tả tơi đọng giọt buồn
Liêu xiêu bóng lẻ cảm thương hồn
Lầm lụi nửa đời duyên phận lỡ
Mơ hoài xóm cũ tình dang dở
Em đã theo chồng vỡ dấu xưa
Đông thiếu mặt trời cả lúc trưa
Sương mù ẩn hiện hình nhân thế
Le lói đèn bên đi lặng lẽ
Mùa rơi nặng trĩu buốt bờ vai.
|