Thương ơi! Em hãy thả sầu bi
Bởi mối tơ duyên lạc lối về
Nay chỉ còn đây bầu ảo ảnh
Mộng tình yêu dấu hú hồn đi!
Tìm tặng cho nhau chút lửa hồng
Sưởi niềm giá lạnh buổi hàn đông
Rồi sau giây phút say ân ái
Tạm tách thuyền ra rẽ ngược dòng
Nàng vẫn cô đơn tận chốn ngàn
Tháng ngày quạnh quẽ, lắm băn khoăn
Còn ta sớm tối hoài trăn trở
Một góc trời thu nắn phím đàn
Canh khuya thao thức vọng xa xôi
Ảnh bóng hình thương vẫn cứ hồi
Lởn vởn chập chờn nơi trí não
Khiến lòng vương vấn mãi không thôi!
Khuây khỏa chơ vơ dưới ngọn đèn
Bằng từ kéo sợi giữa con tim
Cầm lên ngắm nghía rồi ve vuốt
Da diết trào dâng cuốn nỗi niềm…
Đớn đau âm ỉ biết bao nhiêu
Châm chích, lâm râm mỗi độ chiều
Chỉ nghẹn âm thầm ôm nhức nhói
Lối mòn khắc khoải bước chân xiêu
Có lẽ tội tình phải trả vay
Nên giờ xui khiến cõi trần ai
Sông xa cách trở, bờ đôi bến
Hai kẻ tương tư chuỗi tháng ngày…
Thôi thì em hỡi! Mộng vườn đây
Cũng nhạc, cũng thơ, cũng đậm đầy
Cũng gió vờn trăng, bầu bát ngát
Vạn buồn thương nhớ tạm phôi phai…
|