Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Tên Truyện   Tác Giả   Truyện hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Nghe Truyện Ngắn Audio
Nghe Truyện Dài Audio
Nghe Truyện Ma Audio
Truyện Cổ Tích Video
Học Sinh Cười
Truyện Cổ Tích
Truyện Cười
Truyện Dài
Truyện Học Trò
Truyện Kiếm Hiệp
Truyện Ma (Kinh Dị)
Truyện Ngắn
Truyện Quỳnh Dao
Tất Cả Thi Sĩ
 
Truyện Kiếm Hiệp » Thất Tuyệt Ma Kiếm Tác Giả: Ngọa Long Sinh    
Con bệnh cũng có người đánh tráo

    Lý Hàn Thu hỏi:
    - Bệnh này cách chữa thế nào?
    Ký đại phu đáp:
    - Dẫn nguyên thần tản ra để mình dùng.
    Lão trầm ngâm một chút rồi tiếp:
    - Dường như ngoài cách dùng thuốc. Còn biện pháp khác nữa, nhưng lão phu chỉ biết bốc thuốc mà thôi.
    Lý Hàn Thu hỏi:
    - Ðại phu! Chuẩn bị dùng thuốc gì bây giờ?
    Ký đại phu đáp:
    - Dùng thang "Tiêu Nguyên Giảm Nhiệt" khiến cho luồng nguyên thần trong bụng y không lưu hành phải tiêu tan ra kinh mạch mới được. Rồi sau sẽ châm chước dùng thuốc.
    Lôi Phi lẩm nhẩm gật đầu nói:
    - Tại hạ hiểu rồi! Tại hạ hiểu rồi!
    Ký đại phu chau mày hỏi:
    - Các hạ hiểu cái gì?
    Lôi Phi đáp:
    - Tại hạ hiểu bệnh thế có liên quan đến vị cô nương này...
    Ký đại phu hỏi:
    - Thế thì làm sao?
    Lôi Phi đáp:
    - Nên dẫn đạo cho luồng chân khí chứa chất trong nội phủ cô lưu hành ra chỗ khác.
    Ký đại phu vỗ đùi đánh đét một cái rồi nói:
    - Phải rồi! Có điều lão phu không làm được như vậy.
    Lôi Phi khẽ bảo Lý Hàn Thu:
    - Lý đệ! Tiểu huynh cùng Ký đại phu đây hãy lui ra trước. Còn Lý đệ ở lại đây thi triển phương pháp đạo cho cô thử xem phần nguyên khí bế tắc ở trong nội phủ vì quá dư dật có thể đưa ra kinh mạch được không?
    Lý Hàn Thu ngần ngừ đáp:
    - Cái đó... Tiểu đệ e rằng có điều không tiện.
    Lôi Phi hỏi:
    - Bây giờ công cuộc cứu người là khẩn yếu. Sao Lý đệ còn nghĩ đếm mối hiềm nam nữ?
    Lý Hàn Thu nói:
    - Ðược rồi! Ðể tiểu đệ thử coi. Bất luận có thành công hay không thì cũng chỉ trong thời gian chừng ăn xong bữa cơm là tiểu đệ sẽ ra báo cáo với hai vị.
    Lôi Phi khẽ nói:
    - Lý đệ nên cẩn thận và phải nhẫn nại, đừng có nóng nảy mới được.
    Lý Hàn Thu gật đầu. Chàng đi tới trước giường Quyên Nhi nâng nàng ngồi dậy. Chàng ngồi xếp bằng phía sau nàng rồi ngấm ngầm để vận sinh khí từ từ đưa tay mặt ra đặt vào huyệt mạch môn Quyên Nhi.
    Lôi Phi khẽ gật đầu rồi từ từ lui ra. Y khẽ hỏi Ký đại phu:
    - Ðại phu! Quyên cô nương đây mắc phải chứng bệnh gì?
    Ký đại phu trầm ngâm một chút rồi đáp:
    - Nhà có tiền nhiều xài lắm đồ bổ nên mới có triệu chứng này, nhưng phần nhiều là người lớn tuổi mới mắc chứng trầm trệ này!
    Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:
    - Quyên cô nương đây hãy còn nhỏ tuổi, chắc không phải vì ăn uống nhiều đồ bổ.
    Lôi Phi hỏi:
    - Thế thì vì lẽ gì cô ta lại mắc chứng đó?
    Ký đại phu đáp:
    - Lão phu cũng lấy làm kỳ. Có thể là cô đi vào chốn sơn dã ăn lầm phải thứ trái cây kỳ dị.
    Lôi Phi nghĩ thầm:
    - Xem chừng vị Ký đại phu này quả là một tay học rộng.
    Hai người bên ngoài chờ đợi một lúc thì thấy Lý Hàn Thu mồ hôi nhễ nhại ở trong phòng đi ra.
    Lôi Phi hỏi:
    - Lý đệ thấy thế nào?
    Lý Hàn Thu đáp:
    - Xem chừng cũng có chút tiến triển. Trong nội phủ y tựa hồ có luồng nguyên khí quá mạnh chạy như thiên mã hành không, khó lòng kiềm chế lại được.
    Ký đại phu nói:
    - Không sao đâu! Chỉ cốt làm sao cho cô chuyển khí vào kinh mạch từ từ là được.
    Lý Hàn Thu nói:
    - Tại hạ nghĩ một lúc rồi lại làm phen nữa thử coi.
    Lôi Phi nói:
    - Hay lắm! Bây giờ chúng ta hãy đi coi bệnh tình ông già xem sao.
    Lý Hàn Thu nói:
    - Tại hạ xin dẫn đường.
    Rồi chàng đi trước.
    Ba người vào phòng bệnh. Ký đại phu đưa tay ra bắt mạch ở tay mặt Du Bạch Phong.
    Hồi lâu lão vẫn không nói nửa lời.
    Lôi Phi khẽ hỏi:
    - Ðại phu! Ðại phu coi bệnh tình lão thế nào?
    Ký đại phu lắc đầu đáp:
    - Lão phu chưa coi ra được, bệnh thế ông này rất lạ.
    Lôi Phi hỏi:
    - Ðại phu thấy thế nào?
    Ký đại phu hỏi lại:
    - Có phải y mắc bệnh lâu rồi không?
    Lôi Phi đáp:
    - Ông bị bệnh đã mấy năm nay.
    Ký đại phu hỏi:
    - Trong khoảng thời gian đó có mời ai đến coi chưa?
    Lôi Phi đáp:
    - Dĩ nhiên là có. Hơn nữa lại là một vị danh y.
    Ký đại phu "ồ" lên một tiếng rồi hỏi lại:
    - Vị đại phu nổi danh đó nói thế nào?
    Lôi Phi đáp:
    - Y cũng nói như đại phu là không hiểu bệnh tình thế nào.
    Ký đại phu tức mình nói lại:
    - Ai bảo lão phu không biết bệnh tình y.
    Lôi Phi nghĩ bụng:
    - Hay lắm! Vị Ký đại phu này tuy tuổi đã già mà vẫn còn tính hiếu thắng. Vậy ta phải nói khích lão mấy câu mới được.
    Y nghĩ vậy rồi hỏi:
    - Ðại phu nói vậy thì đã hiểu bệnh tình rồi ư?
    Ký đại phu gật đầu đáp:
    - Coi mạch thì xem ra rồi nhưng lại là một điều không thể thế được.
    Lôi Phi đưa mắt nhìn Lý Hàn Thu rồi khẽ nói:
    - Xin đại phu cứ xem theo đạo mà nói! Bọn tại hạ xin rửa tai mà nghe đây.
    Ký đại phu nói:
    - Cô nương kia thực mà hóa hư còn ông già này thì hư mà hóa thực...
    Rồi lão nhắm mắt lắc đầu một hồi, nói tiếp:
    - Cứ theo y đạo mà nói thì bệnh này cái không đủ nhiều hơn cái có thừa. Cô nương kia cần phải theo phương pháp đại tả còn ông già này lại phải đại bổ mới xong. Vì thế mà lão phu có điều nghĩ không ra.
    Lôi Phi nói:
    - Ðại phu nói rất đúng đạo lý. Ông già này mấy mươi năm nay nằm liệt giường ăn uống rất ít thì dĩ nhiên cần phải đại bổ.
    Ký đại phu nói:
    - Nó khó là ở chỗ phải trị khỏi bệnh rồi mới bổ được.
    Lý Hàn Thu hỏi:
    - Như vậy là lão mắc bệnh gì?
    Ký đại phu đáp:
    - Dường như lão trúng độc.
    Lý Hàn Thu gật đầu hỏi lại:
    - Trúng độc ư?
    Ký đại phu đáp:
    - Ðúng thế! Một thứ chất độc rất kỳ quái khiến cho lão mê man bất tỉnh suốt ngày.
    Lôi Phi ngấm ngầm gật đầu nghĩ bụng:
    - Xem chừng vị đại phu này về y đạo thật có chỗ hơn người.
    Bỗng nghe Lý Hàn Thu nói:
    - Ðại phu! Ðã coi ra là lão trúng độc thì có nên giải độc cho lão không?
    Ký đại phu nói:
    - Cái đó lão phu không làm được?
    Lý Hàn Thu hỏi:
    - Tại sao vậy?
    Ký đại phu đáp:
    - Trừ phi các vị tìm ra chút cặn bã về chất độc, bằng không thì lão phu chẳng có cách nào biết lão trúng chất độc gì? Làm sao mà bốc thuốc được?
    Lôi Phi thở dài nói:
    - Bệnh này thế nào cũng phải chữa cho xong. Nếu đại phu không thể chữa xong trong một thời gian ngắn thì đành phải lưu đại phu ở lại mấy ngày.
    Ký đại phu kinh hãi hỏi:
    - Các hạ bảo sao?
    Lôi Phi đáp:
    - Theo ý tại hạ đại phu cần một tháng mới chữa khỏi thì lưu đại phu lại một tháng. Trường hợp cần phải hàng năm cũng khuất giá hàng năm.
    Ký đại phu lại hỏi:
    - Nếu lão phu không chữa khỏi được bệnh nhân thì làm thế nào.
    Lôi Phi cười đáp:
    - Trường hợp này chẳng thể nào có được mà có ra chăng nữa cũng đành vĩnh viễn lưu đại phu ở đây.
    Ký đại phu biến sắc nói:
    - Lão phu chỉ thấy người ta cưỡng ép trong việc mua bán chứ chưa từng thấy ai cưỡng ép thầy lang phải chữa bệnh bao giờ.
    Lôi Phi đứng dậy nói:
    - Ðại phu thử nghĩ coi. Nơi đây là chốn sơn lâm cùng cốc ít có dấu vết chân người...
    Y chưa dứt lời đã trở gót quay đi ra.
    Ký đại phu trông bóng sau lưng Lôi Phi thở phào một cái.
    Lão lại đưa mắt nhìn bệnh nhân nằm trên giường mà ngơ ngẩn xuất thần.
    Lý Hàn Thu khẽ nói:
    - Ðại phu bất tất phải quan tâm. Xin cứ hết lòng cứu trị. Bọn tại hạ xin đối đãi với đại phu một cách rất trung hậu.
    Chàng nói xong cũng đứng dậy bỏ đi.
    Lôi Phi đã đứng chờ ở ngoài nhà. Y vẫy tay vời Lý Hàn Thu lại nói:
    - Lý đệ! Ký đại phu là một ông lang giỏi đấy! Thực ra lão rất tinh thâm y đạo. Chúng ta phải dùng phương pháp bức bách lão để lão tìm ra phương pháp. Bây giờ Lý đệ hãy vào coi Quyên cô nương xem ngoài nầy để mặc tiểu huynh trông coi.
    Lý Hàn Thu gật đầu rồi chạy vào phòng Quyên cô nương. Chàng thấy nàng ngồi trên giường đang giương cặp mắt lên mà nhìn.
    Lý Hàn Thu hỏi:
    - Cô nương tỉnh rồi ư?
    Quyên Nhi khẽ gật đầu, muốn nói lại thôi.
    Lý Hàn Thu coi nàng có vẻ đau đớn rất khó chịu, thì chàng chợt tỉnh ngộ nghĩ thầm:
    - Phải rồi! Bây giờ nàng vẫn chưa có cách nào làm cho linh quả thần diệu kia biến hóa thành nguyên khí, để dẫn vào kinh mạch. Vậy ta phải giúp nàng một tay.
    Chàng xoay chuyển ý nghĩ trong lòng rồi nói:
    - Ðể tại hạ giúp cô nương một tay.
    Rồi chàng đỡ Quyên Nhi dậy, ngồi xếp bằng ở phía sau, đưa ta mặt đặt lên lưng nàng, ngấm ngầm đề tựu chân khí. Một luồng khí nóng từ từ trút vào huyệt mạch môn trong người nàng.
    Không hiểu thời gian đã trôi qua bao lâu.
    Lý Hàn Thu mệt nhoài trán toát mồ hôi. Chàng mới nghe thấy Quyên Nhi thở phào một cái nói:
    - Ða tạ Lý huynh.
    Lý Hàn Thu dừng tay lại hỏi:
    - Ðã được chưa?
    Quyên Nhi đáp:
    - Xong rồi! Chân khí đã đi vào kinh mạch. Tiểu muội có thể ngồi xếp bằng điều dưỡng bất tất Lý huynh phải lao thần nữa.
    Lý Hàn Thu cất tay ra lau những giọt mồ hôi trên trán rồi bước xuống giường nói:
    - Xin cô nương hãy ngồi điều dưỡng...
    Quyên Nhi đột nhiên nhớ tới Lôi Phi liền hỏi:
    - Còn vị Lôi huynh đã về chưa?
    Lý Hàn Thu đáp:
    - Y về rồi.
    Quyên Nhi lại hỏi:
    - Có mời được thầy lang nào về không?
    Lý Hàn Thu gật đầu đáp:
    - Y có dẫn theo một vị Ký đại phu đưa về.
    Quyên Nhi hỏi:
    - Ðinh Bội cùng Tiểu Nguyệt đã thấy đâu chưa?
    Lý Hàn Thu đáp:
    - Chưa thấy họ về.
    Quyên Nhi nói:
    - Nếu vậy thì nhất định họ bị mắc vào cạm bẫy của Ðàm Dược Sư.
    Lý Hàn Thu nói:
    - Kể ra hãy còn nhiều chuyện, nhưng cần chờ cô nương tỉnh táo tâm thần rồi mới quyết định được. Vậy cô nương hãy ngồi điều dưỡng để lát sau mạnh hẳn sẽ nói chuyện.
    Quyên Nhi tuy trong lòng nóng biết nội tình nhưng nàng cũng tự hiểu lúc này chưa nên nói nhiều, nên cố nhẫn nại, tươi cười gật đầu rồi nhắm mắt lại.
    Lý Hàn Thu hạ thấp giọng xuống nói:
    - Cô nương hãy ngoan ngoãn ngồi nghỉ nghe.
    Rồi chàng len lén rút lui.
    Lôi Phi đón chàng khẽ hỏi:
    - Thương thế Quyên cô nương ra sao?
    Lý Hàn Thu đáp:
    - Dường như đã khá nhiều.
    Lôi Phi gật đầu nói:
    - Nếu vậy thì may quá. Bây giờ chúng ta có một việc rất khẩn yếu là phải bảo vệ cho họ được an toàn.
    Lý Hàn Thu gật đầu đáp:
    - Lão Ðàm Dược Sư đi rồi rất có thể còn trở lại.
    Lôi Phi nói:
    - Có khi hắn không trở lại nữa. Dù sao chúng ta cũng phải chuẩn bị...
    Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
    - Trong lòng tiểu huynh vẫn băn khoăn về chuyện này nhưng không dám nói ra sợ Lý đệ không yên tâm mà còn có ảnh hưởng đến Ký đại phu. Nếu lão mà sinh lòng khiếp sợ thì y thuật kém bề chuẩn đích. Ðó là một sự rất phiền. Nhưng bây giờ thì không cần nữa.
    Lý Hàn Thu hỏi:
    - Sao lại không cần?
    Lôi Phi tủm tỉm cười đáp:
    - Môn Thất Tuyệt Ma Kiếm của Lý đệ đủ để đối phó với Ðàm Dược Sư lúc này chúng ta còn phải chiếu cố cho Quyên cô nương, một mặt phải trông mong cho Du Bạch Phong thì khó lòng tránh khỏi tình trạng được chỗ nọ bỏ chỗ kia. Vì vậy mà tiểu huynh rất lo âu. Bây giờ Quyên cô nương đã tỉnh táo lại có rất hy vọng phục hồi nguyên lực, thì dĩ nhiên chúng ta không cần phải băn khoăn nữa.
    Lý Hàn Thu hỏi:
    - Bây giờ chúng ta nên làm gì?
    Lôi Phi đáp:
    - Bây giờ ư? Chúng ta ngồi xuống đây nghĩ một lúc đừng đến quấy nhiễu Ký đại phu để lão trông coi bệnh cho kỹ càng, lẳng lặng suy nghĩ. Mình hãy chờ thần trí Quyên cô nương phục hồi như cũ để cô chứng thực những mối nghi ngờ trong lòng chúng ta.
    Lý Hàn Thu ngửng đầu trông chiều trời nói:
    - Nếu mọi việc đều thuận lợi thì chỉ trong vòng hai giờ là cô có thể phục hồi như cũ.
    Lôi Phi cười nói:
    - Bây giờ chúng ta chỉ nhẫn nại mà chờ. Bất luận Quyên cô nương bao giờ tỉnh lại được cũng không sao.
    Lý Hàn Thu hỏi:
    - Xem chừng Lôi huynh đã vững tâm lắm rồi thì phải?
    Lôi Phi cười khanh khách đáp:
    - Thời khắc khẩn trương đã qua rồi thì làm gì mà chẳng vững tâm.
    Hai người vừa đi vừa nói chuyện chờ đợi.
    Không biết thời gian đã trôi qua được bao lâu.
    Ðột nhiên có tiếng bước chân vọng lại làm kinh động hai người.
    Lôi Phi cùng Lý Hàn Thu đưa mắt nhìn ra thấy Ký đại phu tay đang vịn tường vách chân bước chệnh choạng tiến lại.
    Lý Hàn Thu vội chạy đến đỡ lão hỏi:
    - Ðại phu làm sao thế?
    Ký đại phu đáp:
    - Lão phu đói quá rồi!
    Lý Hàn Thu nói:
    - Xin đại phu hãy ráng nhẫn nại một lúc, tại hạ lập tức xuống bếp tìm đồ nấu nướng cho đại phu dùng.
    Ký đại phu đưa tay lên nói:
    - Lão phu... Lão phu đã nghĩ ra cách giải độc rồi.
    Lôi Phi cũng lật đật chạy lại hỏi:
    - Ðại phu nghĩ ra được biện pháp gì?
    Ký đại phu đáp:
    - Nếu có linh chi thảo dược thì chỉ thêm hai vị thuốc là có thể giải trừ được chất độc.
    Lão thở hồng hộc nói tiếp:
    - Bằng không tìm được cỏ linh chi thì chỉ còn cách "dĩ độc công độc"
    Lôi Phi nói:
    - Lý đệ! Lý đệ hãy nâng đỡ đại phu để tiểu huynh tìm làm thức ăn.
    Bỗng nghe Ký đại phu nói tiếp:
    - Phép "dĩ độc công độc" tuy lão phu hiểu nhưng chưa dùng tới bao giờ. Lão phu chỉ có thể lấy miệng nói thì được chứ không thể ra tay điều chế.
    Lý Hàn Thu nói:
    - Xin đại phu hãy nghỉ ngơi một lúc. Chúng ta ăn uống xong rồi sẽ nói chuyện cũng chưa muộn.
    Ký đại phu nói:
    - Ðúng thế! Lão phu thấy đói bụng quá rồi.
    Chỉ trong khoảng khắc Lôi Phi bưng lên một bát canh miến.
    Ký đại phu ăn xong bát miến rồi nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc, sau lão mở bừng mắt ra nói:
    - Về biện pháp "Dĩ độc công độc" là điều chế mấy thứ độc vật để cho lão uống.
    Lôi Phi hỏi:
    - Không hiểu những chất độc đó có làm chết người không?
    Ký đại phu đáp:
    - Dĩ nhiên là có thể. Nhưng trừ biện pháp đó, lão phu không còn cách nào khác.
    Lôi Phi khẽ hắng giọng một tiếng rồi nói:
    - Ðại phu bất tất phải hoang mang. Thuốc chỉ chữa được cho người không chết. Ðại phu cứ yên tâm và hết lòng điều trị cho. Bọn tại hạ có con mắt hiểu biết, quyết chẳng làm gì khó dễ cho đại phu.
    Ký đại phu hỏi:
    - Có thật thế không?
    Lôi Phi đáp:
    - Dĩ nhiên là thật.
    Ký đại phu hỏi:
    - Hay lắm! Các hạ còn hỏi gì nữa?
    Lôi Phi hỏi:
    - Ðại phu có xác định là ông già đó có bị trúng độc không?
    Ký đại phu đáp:
    - Nhất định không lầm.
    Lôi Phi hỏi:
    - Phải chăng có kẻ cho ông uống một thứ thuốc độc mãn tính khiến ông suốt ngày mê man trên giường không tỉnh lại được?
    Ký đại phu đáp:
    - Cái đó các vị thử tự hỏi lại mình coi. Ðã là người chữa bệnh vì lẽ gì lại cho người ta uống thuốc độc?
    Lôi Phi nói:
    - Bất quá tại hạ hỏi vậy mà thôi...
    Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
    - Nếu bọn tại hạ tìm được bã thuốc, đại phu có thể coi ra lão uống phải thuốc độc gì không?
    Ký đại phu gật đầu đáp:
    - Nếu các vị tìm được bã thuốc thì dĩ nhiên lão phu phải coi ra.
    Lôi Phi nói:
    - Hay lắm! Ðại phu hãy nhắm mắt nghỉ một lúc nữa.
    Y nói rồi đi ra ngoài vẫy tay một cái. Lý Hàn Thu cũng theo ra hỏi:
    - Lôi huynh có điều chi sai khiến?
    Lôi Phi đáp:
    - Bây giờ chúng ta chẳng làm gì được, cần phải chờ Quyên cô nương tỉnh táo lại rồi sẽ thương nghị. Vậy Lý đệ đi chiếu cố cho Quyên cô nương còn tiểu huynh ở ngoài này coi chừng.
    Lý Hàn Thu gật đầu trở gót đi vào trong phòng Quyên cô nương.
    Quyên Nhi đang vận khí điều dưỡng. Nàng ngó thấy Lý Hàn Thu nở một nụ cười e lệ nói:
    - Ða tạ Lý huynh!
    Lý Hàn Thu hỏi:
    - Cô nương đã tỉnh táo chưa?
    Quyên Nhi đáp:
    - Tỉnh táo rồi. Toàn là nhờ ân Lý huynh trợ giúp.
    Lý Hàn Thu nói:
    - Vậy thì hay lắm. Bọn tại hạ đang rất lấy làm lo lắng.
    Quyên Nhi hỏi:
    - Có việc chi vậy?
    Lý Hàn Thu đáp:
    - Cô nương hãy coi kỹ xem ông già nằm giường bệnh kia có đúng là lệnh tổ không?
    Quyên Nhi sửng sốt. Nàng ở trên giường bước ngay xuống chạy đến phòng bệnh của gia gia. Ðến hơn năm nay tựa hồ không bao giờ cô nghĩ đến chuyện này. Chợt nghe Lý Hàn Thu nhắc tới trong lòng cô không khỏi kinh hãi vô cùng!
    Lý Hàn Thu đi đến ngoài phòng, chàng e có điều bất tiện, nên không theo vào.
    Chỉ trong khoảnh khắc, Quyên Nhi chạy ra sắt mặt đã biến đổi:
    - Chúng ta bị gạt hết rồi.
    Lý Hàn Thu khẽ thở dài nói:
    - Cô nương hãy trấn tĩnh lại một chút chuyện này thế nào?
    Quyên Nhi đáp:
    - Người này diện mạo, tầm vóc đều giống gia gia nhưng lại không phải.
    Lý Hàn Thu hỏi:
    - Lúc mới mắc bệnh thì sao?
    Quyên Nhi đáp:
    - Ðúng là lão nhân gia. Nhưng không biết họ đem đi bao giờ và đổi người khác vào.
    Lý Hàn Thu nói:
    - Ðối với một người bệnh liệt giường mấy năm thì ai còn nghĩ đến chuyện này...

Xem Tiếp Chương 82Xem Tiếp Chương 179 (Kết Thúc)

Thất Tuyệt Ma Kiếm
  » Xem Tập 1
  » Xem Tập 2
  » Xem Tập 3
  » Xem Tập 4
  » Xem Tập 5
  » Xem Tập 6
  » Xem Tập 7
  » Xem Tập 8
  » Xem Tập 9
  » Xem Tập 10
  » Xem Tập 11
  » Xem Tập 12
  » Xem Tập 13
  » Xem Tập 14
  » Xem Tập 15
  » Xem Tập 16
  » Xem Tập 17
  » Xem Tập 18
  » Xem Tập 19
  » Xem Tập 20
  » Xem Tập 21
  » Xem Tập 22
  » Xem Tập 23
  » Xem Tập 24
  » Xem Tập 25
  » Xem Tập 26
  » Xem Tập 27
  » Xem Tập 28
  » Xem Tập 29
  » Xem Tập 30
  » Xem Tập 31
  » Xem Tập 32
  » Xem Tập 33
  » Xem Tập 34
  » Xem Tập 35
  » Xem Tập 36
  » Xem Tập 37
  » Xem Tập 38
  » Xem Tập 39
  » Xem Tập 40
  » Xem Tập 41
  » Xem Tập 42
  » Xem Tập 43
  » Xem Tập 44
  » Xem Tập 45
  » Xem Tập 46
  » Xem Tập 47
  » Xem Tập 48
  » Xem Tập 49
  » Xem Tập 50
  » Xem Tập 51
  » Xem Tập 52
  » Xem Tập 53
  » Xem Tập 54
  » Xem Tập 55
  » Xem Tập 56
  » Xem Tập 57
  » Xem Tập 58
  » Xem Tập 59
  » Xem Tập 60
  » Xem Tập 61
  » Xem Tập 62
  » Xem Tập 63
  » Xem Tập 64
  » Xem Tập 65
  » Xem Tập 66
  » Xem Tập 67
  » Xem Tập 68
  » Xem Tập 69
  » Xem Tập 70
  » Xem Tập 71
  » Xem Tập 72
  » Xem Tập 73
  » Xem Tập 74
  » Xem Tập 75
  » Xem Tập 76
  » Xem Tập 77
  » Xem Tập 78
  » Xem Tập 79
  » Xem Tập 80
  » Đang Xem Tập 81
  » Xem Tiếp Tập 82
  » Xem Tiếp Tập 83
  » Xem Tiếp Tập 84
  » Xem Tiếp Tập 85
  » Xem Tiếp Tập 86
  » Xem Tiếp Tập 87
  » Xem Tiếp Tập 88
  » Xem Tiếp Tập 89
  » Xem Tiếp Tập 90
  » Xem Tiếp Tập 91
  » Xem Tiếp Tập 92
  » Xem Tiếp Tập 93
  » Xem Tiếp Tập 94
  » Xem Tiếp Tập 95
  » Xem Tiếp Tập 96
  » Xem Tiếp Tập 97
  » Xem Tiếp Tập 98
  » Xem Tiếp Tập 99
  » Xem Tiếp Tập 100
  » Xem Tiếp Tập 101
  » Xem Tiếp Tập 102
  » Xem Tiếp Tập 103
  » Xem Tiếp Tập 104
  » Xem Tiếp Tập 105
  » Xem Tiếp Tập 106
  » Xem Tiếp Tập 107
  » Xem Tiếp Tập 108
  » Xem Tiếp Tập 109
  » Xem Tiếp Tập 110
  » Xem Tiếp Tập 111
  » Xem Tiếp Tập 112
  » Xem Tiếp Tập 113
  » Xem Tiếp Tập 114
  » Xem Tiếp Tập 115
  » Xem Tiếp Tập 116
  » Xem Tiếp Tập 117
  » Xem Tiếp Tập 118
  » Xem Tiếp Tập 119
  » Xem Tiếp Tập 120
  » Xem Tiếp Tập 121
  » Xem Tiếp Tập 122
  » Xem Tiếp Tập 123
  » Xem Tiếp Tập 124
  » Xem Tiếp Tập 125
  » Xem Tiếp Tập 126
  » Xem Tiếp Tập 127
  » Xem Tiếp Tập 128
  » Xem Tiếp Tập 129
  » Xem Tiếp Tập 130
  » Xem Tiếp Tập 131
  » Xem Tiếp Tập 132
  » Xem Tiếp Tập 133
  » Xem Tiếp Tập 134
  » Xem Tiếp Tập 135
  » Xem Tiếp Tập 136
  » Xem Tiếp Tập 137
  » Xem Tiếp Tập 138
  » Xem Tiếp Tập 139
  » Xem Tiếp Tập 140
  » Xem Tiếp Tập 141
  » Xem Tiếp Tập 142
  » Xem Tiếp Tập 143
  » Xem Tiếp Tập 144
  » Xem Tiếp Tập 145
  » Xem Tiếp Tập 146
  » Xem Tiếp Tập 147
  » Xem Tiếp Tập 148
  » Xem Tiếp Tập 149
  » Xem Tiếp Tập 150
  » Xem Tiếp Tập 151
  » Xem Tiếp Tập 152
  » Xem Tiếp Tập 153
  » Xem Tiếp Tập 154
  » Xem Tiếp Tập 155
  » Xem Tiếp Tập 156
  » Xem Tiếp Tập 157
  » Xem Tiếp Tập 158
  » Xem Tiếp Tập 159
  » Xem Tiếp Tập 160
  » Xem Tiếp Tập 161
  » Xem Tiếp Tập 162
  » Xem Tiếp Tập 163
  » Xem Tiếp Tập 164
  » Xem Tiếp Tập 165
  » Xem Tiếp Tập 166
  » Xem Tiếp Tập 167
  » Xem Tiếp Tập 168
  » Xem Tiếp Tập 169
  » Xem Tiếp Tập 170
  » Xem Tiếp Tập 171
  » Xem Tiếp Tập 172
  » Xem Tiếp Tập 173
  » Xem Tiếp Tập 174
  » Xem Tiếp Tập 175
  » Xem Tiếp Tập 176
  » Xem Tiếp Tập 177
  » Xem Tiếp Tập 178
  » Xem Tiếp Tập 179
 
Những Truyện Kiếm Hiệp Khác