Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Tên Truyện   Tác Giả   Truyện hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Nghe Truyện Ngắn Audio
Nghe Truyện Dài Audio
Nghe Truyện Ma Audio
Truyện Cổ Tích Video
Học Sinh Cười
Truyện Cổ Tích
Truyện Cười
Truyện Dài
Truyện Học Trò
Truyện Kiếm Hiệp
Truyện Ma (Kinh Dị)
Truyện Ngắn
Truyện Quỳnh Dao
Tất Cả Thi Sĩ
 
Truyện Dài Học Trò » Áo Trắng Mùa Thu Tác Giả: Khánh Liên    
    Ðến nay là giữa năm lớp mười một. Do Thời khoá biểu giữa hai lớp khác biệt nhau nên Hà và Sơn ít có dịp gần gũi. Một phần vì Sơn bận bịu với nghề sửa xe của ba, còn Hà thì có nhiều dịp vui chơi với đám bạn bè trưởng giả.
    Bây giờ giữa lúc buồn rầu, thằng Giang nhắc lại làm Hà nhớ Sơn quá chừng! Lâu quá rồi không đến nhà rủ Hà cùng đến trường nữa. Có lẽ Sơn buồn, Sơn giận đám bạn bè hách dịch của Hà … mà cũng có thể Sơn mặc cảm nữa cũng nên.
    Không mặc cảm soa được khi Hà cùng đám bạn quần này áo nọ thì Sơn chỉ với chiếc áo trắng sờn vai và chiếc quần bạc màu đến trường! Không xa rơi Hà sao được khi Sơn miệt mài trong chòi tranh, sửa xe cho khách lở đường phụ giúp cha mẹ?
    Hà bỗng cảm thấy mình vô tình, lạt lẽo với Sơn quá. Hà tự trách mình rồi hiểu rằng nó sẽ rất buồn nếu mất đi tình bạn với Sơn.
    Bỗng mắt Hà sáng lên rồi lại tối sầm. Sơn kia rồi, nhưng cậu không đi một mình mà còn một nhỏ con gái quần trắng áo daì đạp xe bên cạnh. “Bà kia còn đẹp hơn chị nữa kìa!” câu nói của thằng Giang lại văng vẳng bên tai. Hà theo sau, mím môi nhìn đôi “nhân tình” cười cười, nói nói.
    Con bé có dáng thật đẹp. Hèn gì Sơn nghỉ chơi với Hà để chạy theo con bé ấy!
    Hà nghĩ lại ba, nó bỗng ghét cay ghét đáng lũ đàn ông “phản bội”. Mẹ nó rủa như vậy mà đúng thật. “Không cần” Hà lẩm bẩm cho xe tụit lại đằng sau, chẳng them nhìn theo bóng Sơn và con bé nọ đã mất hút ở cổng trường.
    Buổi học hôm nay với Hà đúng là một cực hình. Tiết văn của cô Phương Lan càng khiến cơn buồn ngủ của Hà trổi dậy.
    Tú Anh còn tệ hơn một bậc. Nó ngang nhiên gật gù, mắt híp tịp. Hà kịp thúc tay nót khi tiếng gọi lãnh lót của cô vang lên:
    - Tú Anh!
    Bật dậy như lò so, Tú Anh ngơ ngác:
    - Thưa cô!... Cô đặt lại câu hỏi đi ạ!
    Cả lớp cười rần. Cô khoát tay ra dấu im lặng, lại bắn mũi tên sang Hà:
    - Cô hỏi gìl hãy lập lại cho bạn nghe.
    Khổ cho Hà, nó như người từ sao hoả xuống. Cô đặt câu hỏi hay chưa thì nó mơ hồ không rõ. Môi con bé trắng nhợt, mấp máy.
    Cả hai đứa đứng lên chịu trận. Cô lại gọi một đứa ở bàn chót. Thằng này tỉnh táo hơn:
    - Thưa cô, xin cô đặt câu hỏi ạ.
    Cô Phương Lan nở nụ cười muộn:
    - Dữ chưa! Bây giờ mới có một người chú tâm nghe giảng.
    Sẵn dịp cô trách cứ một hơi: nào tụi nó chễnh mảng lo ra, nào ngủ gục trong giờ học, điểm văn dưới trng bình nhiều … Làm cô mất tinh thần giảng dạy …
    Cuối cùng thì cô cũng tiếp tục giảng bài, nhưng để hai đứa đứng chào cờ … cho dễ tiếp thu.
    Hết giờ, Hà buông người xuống ghế rụng rời tay chân. Tú Anh lầm bầm:
    - Tao ngủ đã đành, còn mày mở mắt cũng như không, tệ thật!
    Minh Bao đi ngang xâu vào:
    - Bữa nay các bà đi học không xem ngày rồi, sao “chổi chà”, sao “dàn thung” bắn quá dữ.
    - Tắt đài đi, tụi mày quê nãy giờ chưa đủ sao còn ghẹo! – Tú Anh nổi dóa.
    Minh Bao cười cầu tài:
    - Bớt giận đi Hoàn Châu công chúa, kính thỉnh hai bà xuống căn tin uống ly nước chanh sẽ quên hết buồn phiền ngay!
    Tú Anh hưởng ứng ngay:
    - Có như vậy mới đúng là bạn hiền của ta chứ! Ði thôi Tử Vy công chúa!
    Hà lắc đầu chán nản:
    - Làm biếng quá, hai người đi đi!
    Tú Anh trề môi:
    - Ðừng nói là bị cô la rồi mắc cỡ nghe! Mình đi, Minh!
    Thoắt một cái Tú Anh đã ra khỏi lớp, mặt tỉnh khô như không có chuyện gì xảy ra. Còn Hà gục đầu xuống bàn ray rứt chuyện bị chào cờ giữa lớp. Tú Anh ngủ gục bị phạt đã đành, còn Hà lo ra chỉ vì chuyện ba má nó đánh nhau hồi đêm. Câu chuyện đổ vỡ ấy không ngừng ám ảnh nó. Chỉ tại cô không hiểu lại vơ đũa cả nắm, thật là buồn! Chẳng những thế, Hà còn bị quê với bạn bè. Quê hết biết nữa là khác.
    Chung quanh vẫn là tiếng cười nói râm ran, tiếng giày dép khua, tiếng đùa giờ rầm rầm như mọi khi nhưng hôm nay Hà bỗng cảm thấy nó vang lên từ một nơi nào đó và nó như là một người ngoài cuộc!
    Chợt mặt bàn của Hà bị rung lên, con bé giật mình ngước lên. Thì ra tụi con Hằng, thằng Long giỡn xô đẩy trúng bàn của Hà.
    Thằng Long mau mắn:
    - Xin lỗi nha!
    Con Hằng cười toét miệng, bỗng nó chợt biết sắc, la lên:
    - Hà, làm sao vậy? Trúng gió hả?
    - Ðâu có! – Hà ngơ ngác.
    - Mặt Hà xanh mét phải không Long?
    - Ai đem xanh mét phải không Long?
    - Ai đem dầu cho tôi mượn đi! Có người bệnh rồi! – Con Hằng la lớn.
    Tức thì hai ba chai dầu gió được đưa tôi. Con Hằng mau mắn:
    - Ngước mặt lên, Hằng giật gió cho!
    - Hà không sao đâu mà!
    - Không được! Nếu không tụi mình đưa Hà xuống phòng y tế nằm nghỉ nhé?
    - Vậy thì gió đi, Hà không muốn xuông phòng y tế. – Hà gượng cười.
    Nhỏ Hằng giật gió có nghề. Chỉ một phút sau, Hà đã thành cô gái Ấn Ðộ với một dấu son giữa trán đỏ chói.
    - Hèn gì lúc nãy cô gọi lên, Hà chẳng biết gì hết!
    - Ừ, Hà nhức đầu kinh khủng!
    Hai ba đứa con gái xúm lại:
    - Cô bệnh mà không nói, để cô phạt rồi buồn. Con nhỏ Hà này thật hiền hết biết à!
    Một đứa hăng hái:
    - Ðể tao nói cô Phương Lan biết…
    - Chỉ có con Tú Anh giờ vãn nào cũng ngủ. Nó mắc bệnh ngủ ngày hả tụi bây?
    - Ừ, ngày nào nó cũng gật gưỡng như “xì ke” thiếu thuốc vậy đó! Lạ thật!
    Tú Anh về đến. Nó vẹt đám đông ngồi sát bên Hà, hỏi trỏng:
    - Chuyện gì vậy?
    - Tụi tao đang nói mày là “xì ke”, được không?
    Tú Anh gằn giọng:
    - Cái gì, tao … “xì ke” chỗ nào?
    Con Hằng thẳng thừng:
    - Ở chỗ gục gục như vầy nè! Ê! Bộ ban đêm mày không ngủ hả?
    Tú Anh ngáp dài. Tụi con gái phá lên cười:
    - Ðó! Cơn ghiền nó lên rồi kìa!
    Tú Anh sừng sộ:
    - Con quỷ! Bộ mày muốn làm chết danh tao hả? Ốm tong teo như mày mới là “xì ke” thứ thiệt còn nói ai!
    Mấy đứa kia kéo tay Hằng, điệu ra sân, tụi nó xì xầm to nhỏ gì đó, lâu lâu lại rộ lên cười. Tú Anh căm lắm, mặt nó chằm vằm:
    - Thứ con gái nhiều chuyện, lẻo mép!
    Quay sang Hà, Tú Anh hạch sách:
    - Ê, bộ mày nói cái gì với tụi nó hả?
    - Nói cái gì?
    - Thì tao ngủ gục đúng không?
    - Ai không biết mày ngủ gục mỗi ngày, đâu cần tao phải quảng cáo!
    Tú Anh véo tay Hà, nghiến ngấu:
    - Tưởng mày là chiến hữu, ai ngờ cũng về phe tụi nó, nói xấu tao không hà!
    Hà chống tay nhìn Tú Anh dò xét:
    - Chắc Tú Anh đi dự tiệc mỗi ngày chứ gì?
    Tú Anh nháy mắt cười cười:
    - Sinh nhật tụi nó liền liền. Bây giờ đổi tông không làm ở nhà mà toàn đến mấy quán karaoke mà quậy chứ!
    Tú Anh có vẻ thú vị:
    - Vậy mà vui, không bị ông bà già dòm ngó. Ðã lắm! Mày đi không, tao rủ!
    Hà xuôi lơ:
    - Không thích gì cả! Chán đời rồi!
    Tú Anh bật lên cười dòn dã:
    - Ðích thị là mày “tê tê” rồi! Hí hí!
    - Cái gì tê tê?
    Con Anh kề tai nhỏ Hà bỏ nhỏ:
    - Thằng Sơn có ghệ khác, đúng không?
    - Chuyện đó có liên quan gì đến Hà? Thật lảng nhách. – Hà tự ái dồn dập.
    - Cái đó thì mày biết rõ hơn tao mà, miễn bàn! Nhưng như vậy là quá dở Hà ạ! Tao mà như mày thì kết mô đen ngay với thằng Sang để trả thù. Tội gì mà buồn! Mày thấy không, con nhỏ kia chỉ hơn mày ở chỗ ăn mặc đẹp thôi. Người đẹp vì lụa mà. Làm sao cho đẹp hơn con đó thằng Sơn mới quê! Hề hề!
    Hà tò mò muốn biết con nhỏ đó của Sơn là ai, tên gì, học lớp mấy, nhưng tự ái, Hà tỏ vẻ bất cần:
    - Sơn với tao chỉ là con số không khổng lồ thôi! Ðừng nói nữa!
    Tan học, Hà bước đi hết nỗi. Thì ra thằng Giang không nói tào lao. chuyện Sơn có bạn khác rõ như ban ngày rồi, chính mắt Hà cũng thấy. Vì sao nó vẫn mơ hồ, không chịu tin? Với Hà, Sơn là một người tốt. Dấu ấn không hề phai nhạt trong nó … Có lẽ vì vậy mà Hà cảm thấy mất mát và buốn đến khóc lên được khi biết Sơn đã có “người” khác.
    Nắng hôm nay thật vàng trong tiết tháng chạp se se lạnh, nhưng sao Hà chỉ thấy có một màu vàng hiu hắt, màu vàng “phản bội”, đáng ghét…
    Ôi! Lòng người!!!
    

Xem Tiếp Chương 8Xem Tiếp Chương 13 (Kết Thúc)

Áo Trắng Mùa Thu
  » Xem Tập 1
  » Xem Tập 2
  » Xem Tập 3
  » Xem Tập 4
  » Xem Tập 5
  » Xem Tập 6
  » Đang Xem Tập 7
  » Xem Tiếp Tập 8
  » Xem Tiếp Tập 9
  » Xem Tiếp Tập 10
  » Xem Tiếp Tập 11
  » Xem Tiếp Tập 12
  » Xem Tiếp Tập 13
 
Những Truyện Dài Học Trò Khác
» Ngôi Trường Mọi Khi
» Góp Nhặt Cát Đá ( Thạch Sa Tập )
» Hai Vạn Dặm Dưới Biển
» Harry Potter và thanh gươm Gryffindor
» Con Thúy
» Hạ Đỏ
» Phượng Vĩ
» Harry Potter và Chiếc Cốc Lửa
» Thằng Quỷ Nhỏ
» Pippi Tất Dài
» Harry Potter Và Mật Lệnh Phượng Hoàng
» Thằng Người Gỗ
» Còn Chút Gì Để Nhớ
» Ngoài Song Mưa Bay
» Đảo Giấu Vàng
» Bong Bóng Lên Trời