Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Tên Truyện   Tác Giả   Truyện hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Nghe Truyện Ngắn Audio
Nghe Truyện Dài Audio
Nghe Truyện Ma Audio
Truyện Cổ Tích Video
Học Sinh Cười
Truyện Cổ Tích
Truyện Cười
Truyện Dài
Truyện Học Trò
Truyện Kiếm Hiệp
Truyện Ma (Kinh Dị)
Truyện Ngắn
Truyện Quỳnh Dao
Tất Cả Thi Sĩ
 
Truyện Quỳnh Dao » Hoa Thạch Lựu Tác Giả: Quỳnh Dao    
    Sau khi phóng ra khỏi cửa, Thạch Lựu loa thẳng đến chỗ gánh hát nhà họ Vạn dựng sân khấu, nỗi nhục chịu đựng hôm nay khắc sâu vào xương cốt, không bao giờ rửa được trừ khi tìm được Vạn Niên Thanh, đấu với anh trận nữa, dù bị thua hoặc bị chết cũng hơn để lại tiếng chê cười. Đến nơi, nàng mới ngớ ra: người trên bãi diễn đã giải tán từ lâu, cái sân khấu mới dựng được một ngày đã bị dỡ đi, Vạn Niên Thanh và Ngân Cô đều không có mặt, chỉ có mấy ngưới giúp việc đang thu dọn và quét tước. Thạch Lựu xồng xộc bước đến, hỏi cậu giúp việc:
    - Cái anh Vạn Niên Thanh của các cậu đâu rồi hở?
    Thấy Thạch Lựu hùng hổ, cậu giúp việc giật mình, lập cập trả lời:
    - Thưa... tôi... không biết ạ.
    - Không biết? - Thạch Lựu rút kiếm kề lên vai cậu ta, lông mày dựng ngược, mắt trợn trừng, quát to – Cậu biết hay không biết hở?
    - Ôi... Ôi... Xin cô nương tha chết... - Cậu giúp việc rối rít vì hoảng loạn. - Vạn Niên Thanh đang trong khách sạn Phúc An ở ngoại ô phía đông ạ.
    Thu kiếm lại không nói năng gì, Thạch Lựu đến thẳng khách sạn Phúc An nằm cạnh đường cái quan tận ngoại ô, là nơi vắng vẻ và yên tĩnh. Thạch Lựu đi thẳng vào cửa khách sạn. Người hầu của khách sạn vừa chạy ra nghênh tiếp nhưng chưa kịp nói gì thì Thạch Lựu đã lăm lăm tay kiếm, cất giọng dứt khoát:
    - Hãy vào gọi Vạn Niên Thanh ra đây!
    Thấy mặt khách đằng đằng sát khí, cậu người hầu không dám hỏi câu nào, đành lập cập chạy ngay vào bên trong. Chỉ loáng sau, Vạn Niên Thanh đã cầm kiếm chạy ra, vừa trông thấy Thạch Lựu, chàng vỡ lẽ, nên chắp hai tay và cau mày hỏi:
    - Cô nương có chuyện gì cần gặp tôi thế?
    - Không có chuyện gì hết. - Thạch Lựu gào lên. - Bản thân tôi không dám chịu nhận đã dầy công luyện tập, còn người là kẻ võ nghệ có nòi. Ta và ngươi sẽ ra ngoài kia giao đấu cho đến lúc kẻ chết người sống mới thôi!
    Vạn Niên Thanh càng nhíu mày:
    - Cô nương, cô cố ý gây sự với tôi đấy hở?
    Thạch Lựu chưa kịp trả lời thì Ngân Cô đã từ bên trong chạy ra. Vừa trông thấy Thạch Lựu, lông mày cô dựng ngược lên, không còn vẻ dịu dàng khi đứng trên sân khấu, cô giậm chân quát to:
    - Hay lắm! Anh Vạn, anh chưa đi tìm thì cô ta đã đến! – Xông thẳng đến trước Thạch Lựu, mắt Ngân Cô đầy vẻ tức giận và khinh miệt – này, cái cô họ Thạch kia, cô còn dám vác mặt đến đây cơ à. Ngay của đeo trong người mất lúc nào cũng không biết, mà còn dám nhận hai mươi lạng bạc của người khác! Đừng có trơ tráo nữa! Đường kiếm hoa hoè hoa sói của ngươi chỉ đáng mua vui thôi. Ngươi không biết xấu hổ ư? Chỉ cần một ngón tay của anh ta, ngươi cũng đã đổ ngã rồi...
    - Câm mồm! - Một tiếng quát vang lên trước cổng, mọi người quay nhìn, hoá ra Thạch Báo đã đuổi kịp em gái. Nghe thấy Ngân Cô đang lăng mạ em mình, anh không nhịn được liền tuốt đao ra khỏi vỏ, quát tọ – Cái thằng họ Vạn kia! Hôm nay ta với người phải một sống một chết. Có giỏi thì ra ngoài kia!
    - Tiểu sinh xin sẵn sàng.
    Vạn Niên Thanh trả lời và ra khỏi khách sạn, Thạch Lựu ra theo, rồi cả Ngân Cô lẫn Thạch Báo cũng ra luôn, bốn người đi theo một hàng dọc xồng xộc bước đến một khoảng rừng, tới bên một quả đồi nhỏ, bốn phía chỉ lác đác mấy cây thông, địa thế rộng rãi. Thạch Lựu ra tay trước, nàng đâm thẳng mũi kiếm về phía Vạn Niên Thanh. Chàng tuốt kiếm ứng chiến, hai người bắt đầu vào cuộc.
    Trong lúc đó, Ngân Cô và Thạch Báo cũng vào trận. Ngân Cô dùng kiếm như Thạch Lựu, còn Thạch Báo dùng đao, cả hai cũng giao đấu quyết liệt làm đất trời tối sầm lại. Lần này Thạch Lựu không giữ gìn nữa, cô dùng Liên hoàn kiế, chém đâm tới tấp về phía Vạn Niên Thanh. Ai ngờ chàng cũng thay đổi kiếm pháp, ứng chiến một cách ung dung. Thạch Lựu bất giác giật mình vì kiếm pháp của chàng đang dùng cũng là Liên hoàn kiếm. Cô nhớ hồi bố dạy mình, ông vẫn thường nói là bài kiếm gia truyền, chưa ai biết, cho nên không được biểu diễn trước công chúng, sợ lộ ra ngoài. Vậy tại sao Vạn Niên Thanh cũng áp dụng nói? Cô lập tức lộn người nhẩy ra khỏi vòng đấu, cất cao giọng quát:
    - Khoan!
    Vạn Niên Thanh đứng lại, cau mày hỏi:
    - Sao thế? Chịu thua à?
    - Đừng hòng! - Thạch Lựu chửi thề rồi nhướn mày hỏi. – Anh chàng họ Vạn kia, ngươi hãy nói thực xem tại sao ngươi biết bài Liên hoàn kiếm?
    - Ngươi muốn biết thật chứ? - Vạn Niên Thanh chống kiếm, lạnh lùng hỏi lại.
    - Ngươi cứ nói rõ đi rồi trận đấu sẽ tiếp tục.
    - Vậy ngươi hãy nghe đây. - Vạn Niên Thanh chau mày, vẻ mặt nặng nề và bi thiết. Ngân Cô và Thạch Báo cũng bất giác ngừng đấu. Ngân Cô là người đã biết rõ sự tình, nhưng nàng cũng dừng lại cho Vạn Niên Thanh kể. Cũng như Thạch Lựu, Thạch Báo chưa biết cũng chống kiếm nhìn Vạn Niên Thanh bằng ánh mắt kinh ngạc. Ta cho người biết, hai mươi mấy năm trướ, hồi ấy chưa có ngươi, cũng chưa có ta, trong giới giang hồ có hai anh hùng hào kiệt, một người họ Vạn, tên là Vạn Chi Lan, một nữa họ Thạch, tên là Thạch Tống Toàn. Vạn Chi Lan và Thạch Tống Toàn kết nghĩa sinh tử, sống cùng sống, chết cùng chết. Hai ngưòi có tình cảm tốt với nhau lại đều là người nghĩa hiệp nên kết nghĩa huynh đệ. Cả hai hầu như hoàn toàn ngang nhau về trình độ võ thuật, đều biết cả quyền cước và đao kiếm. Nhất là về kiếm pháp, cả hai đều đặc biệt thích thú học hỏi và nghiền ngẫm, cho nên họ đã sáng tạo ra bài Liên Hoàn kiếm, lấy tên là Vạn Thạch Liên hoàn, đấy chính là bài kiếm ta và ngươi đang áp dụng.
    Thạch Lựu đứng ngây ra, chuyện này nàng chưa được biết và cũng chưa được nghe. Bố chưa lần nào kể cho nghe những chuyện đã qua trong giới giang hồ. Cái ông Thạch Tống Toàn này hiển nhiên có dính líu đến nhà họ Thạch, nhưng cha nàng chưa bao giờ đả động đến tên người ấy. Nàng vẫn tưởng gia tộc nhà mình là những người chuyên đi biểu diển các nơi mà thôi. Vạn Niên Thanh hít thở rồi tiếp tục kể:
    - Anh em kết nghĩa Vạn Thạch vẫn rất thuận hoà, cùng giữ nghĩa hiệp suốt đời, không ngờ một hôm, hai người trở mặt, đánh nhau rất tọ Về võ công, hai người không ai kém ai, nhưng khi bước vào đợ sức thì vẫn có sự may rủi, trước mũi kiếm xỉa tới của họ Thạch, họ Vạn không tránh kịp, nên bị trúng vào chỗ hiểm mà chết. Kiếm pháp được sử dụng hôm ấy chín là bài Liên hoàn kiếm.
    Vạn Niên Thanh ngừng kể, Thạch Lựu dương mắt nhìn chàng trừng trừng.
    - Ngươi hiểu rồi chứ? - Vạn Niên Thanh hỏi lại, vẻ đầy buồn khổ.
    - Chưa thật hiểu. - Thạch Lựu lắc đầu không hiểu.
    - Vạn Chi Lan chết, để lại một người vợ, sáu tháng sau sinh được con trai đặt tên là Vạn Niên Thanh. – Chàng cất giọng buồn buồn, ánh mắt sáng lạnh chiếu thẳng vào Thạch Lựu. - Nhờ sự dạy dỗ của chú ruột là Vạn Chi Thanh và quyển sách chép tay về bài Vạn Thạch Liên hoàn kiếm của cha ta, ta khổ luyện võ công ngay từ nhỏ, đợi đến khi khôn lớn có thể trả được mối thù chạ Bây giờ ta đã trưởng thành, theo chú ruột và con gái của chú ruột là Ngân Cô đi khắp bắc nam tìm kiếm, cuối cùng mới tìm thấy kẻ thù của bố ta.
    Nét mặt Thạch Lựu tái nhợt, tuy bụng đã biết rõ, nhưng miệng nàng lại thốt lên một câu hỏi rất thừa:
    - Ai vậy?
    - Ông ta đổi tên thành Thạch Quang Tổ.
    Thạch Lựu hít một hơi rất sâu, bao điều nghi hoặc phút chốc đã trở nên sáng tỏ. Cô gật đầu:
    - Cho nên hôm nay trên võ đài, ngươi cố tình buộc ta phải giở bài Liên hoàn kiếm ra phải không?
    - Đúng thế, chỉ cần ngươi giở bài Liên hoàn kiếm ra, là ta biết đã tìm đúng kẻ thù.
    Thạch Lựu lại thở một hơi rất mạnh, nàng ngước đôi mắt rực lửa, nhìn trừng trừng vào Vạn Niên Thanh cất giọng lạnh lùng:
    - Thôi được, đã tìm được bố ta, ngươi định xử thế nào?
    - Xin lỗi, phải xin cái mạng của ông ta để trả thù cho cha ta.
    - Vậy ngươi hãy lấy cái mạng của ta trước hẵng hay! - Thạch Lựu đanh giọng trả lời và vung kiếm chém xuống đầu Vạn Niên Thanh. Thế là hai người lại lao vào trận đấu.
    Trong lúc ấy, mũi kiếm của Ngân Cô cũng lao thẳng vào Thạch Báo, người đánh kẻ đỡ, khó phân thắng bại.
    Giữa lúc hai đôi đang đánh nhau dữ dội, sắc trời dần dần tối lại. Mặt trời đã lặn từ lâu, bóng tôi lặng lẽ trùm xuống, chẳng khác một tấm lưới khổng lồ trùm xuống ngọn núi, trùm xuống bãi bờ, trùm xuống cây cỏ và cũng trùm xuống những người đang giao chiến. Bóng tôi mênh mông, hơi thu nồng đượm, quạ tìm nơi trú lạnh, lá rụng bay lả tả, cỏ hoa lụi tàn, tất cả đều mờ nhoà giữa bóng tối vô biên.
    Trong lúc ấy, không ai chú ý tới một toán người đang lặng lẽ tiến về phía họ và chăm chú theo dõi cuộc chiến.
    Cuộc đấu kéo dài, Thạch Lựu chống đỡ có phần loạng choạn, nàng thờ phì phò, mồ hôi ra ướt đẫm. Đồng thời Ngân Cô cũng thở dốc, tay cũng chùng lỏng xuống, chỉ lát sau, hai chàng đã chiếm được ưu thế.
    Chính giữa lúc đó, có người nấp trong chỗ kín hét lên một tiếng:
    - Xem đây!
    Tức thì một luống ám khí nhằm thẳng vào gáy Vạn Niên Thanh phóng tới. Đang lúc cuộc đấu nẩy lửa, Vạn Niên Thanh không đề phòng, ám khí lại phóng rất trúng, nên chàng chỉ kịp kêu “ái” một tiếng và ngã ngửa ra phía sau. Thạch Lựu thấy thế ngớ người ra thu kiếm về, Vạn Niên Thanh đã nằm ngất xỉu trên mặt đất. Thạch Lựu chưa hết ngạc nhiên thì bỗng lại nghe tiếng quát nữa:
    - Xem đây!
    Lần này người ngã xuống là Thạch Báo.
    Cả Thạch Lựu và Ngân Cô đều đứng ngây ra, lâu sau vẫn chưa hoàn hồn, sau đó họ đưa mắt nhìn quanh và chỉ thấy những bóng cây bóng núi đen sẫm điệp trùng. Rồi từ nơi sâu thẳm của bóng đêm đang có nhiều bóng đen từ bốn phía tiến dần về phía họ như những hồn ma bóng quỷ, lặng lẽ và im lìm... Họ chưa kịp nhận rõ chuyện gì thì những bón đen đã ập tới, tiếng cười ha hả của một gã đàn ông vang lên, lúc ấy họ mới chợt phát hiện ra mình đã bị bao vây tứ phía.

Xem Tiếp Chương 4Xem Tiếp Chương 6 (Kết Thúc)

Hoa Thạch Lựu
  » Xem Tập 1
  » Xem Tập 2
  » Đang Xem Tập 3
  » Xem Tiếp Tập 4
  » Xem Tiếp Tập 5
  » Xem Tiếp Tập 6
 
Những Truyện Quỳnh Dao Khác
» Đừng Quên Đêm Nay
» Song Ngoại
» Hậu Hoàn Châu Cát Cát
» Vội Vã
» Tình Buồn
» Cánh Nhạn Cô Đơn
» Mùa Thu Quen Nhau
» Nắng Thôn Đoài
» Ái Quả Tình Hoa
» Mùa Thu Lá Bay
» Chim Mỏi Cánh
» Bản Tình Ca Muôn Thuở
» Cánh Hoa Chùm Gửi
» Hoàn Châu Cát Cát
» Trôi Theo Dòng Đời
» Người Về
» Mây Trắng Vẫn Bay
» Lá Rụng Chiều Thu
» Biết Tỏ Cùng Ai ?
» Dòng Sông Ly Biệt
» Bích Vân Thiên
» Cánh Hoa Cô Lẻ
» Bên Bờ Quạnh Hiu