Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Tên Truyện   Tác Giả   Truyện hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Nghe Truyện Ngắn Audio
Nghe Truyện Dài Audio
Nghe Truyện Ma Audio
Truyện Cổ Tích Video
Học Sinh Cười
Truyện Cổ Tích
Truyện Cười
Truyện Dài
Truyện Học Trò
Truyện Kiếm Hiệp
Truyện Ma (Kinh Dị)
Truyện Ngắn
Truyện Quỳnh Dao
Tất Cả Thi Sĩ
 
Truyện Dài Học Trò » Áo Trắng Mùa Thu Tác Giả: Khánh Liên    
    Hà vừa được mẹ may cho bộ pyjama bằng phi bóng, màu hồng rất ngọt.
    Mặc lên người, Hà thích thú nhìn bóng mình trong gương: Ôi, chẳng phải là Hà! Con bé hai bím nào đó xinh ơi là xinh, lại lớn rồi chứ!
    Hà cười với mình. Niềm vui len nhẹ vào lòng. Chẳng phải là nó hạnh phúc lắm sao? Ðẹp gái, con nhà giàu. Chỉ học chưa giỏi lắm thôi... những đã được mẹ cưng, thầy yêu, bán quý rồi còn gì?
    Mới hơn nửa năm học, Hà đã có thêm nhiều bạn bè, có thêm nhiều niềm vui mới. Cuộc sống của Hà bây giờ thật tốt đẹp.
    Còn đang miên man suy nghĩ, bỗng có tiếng chuông báo khách kéo dài. Không chậm trễ, con bé tụt xuống cầu thang, chạy bay ra cửa.
    Thì ra là Tú Anh và Mỹ Lệ. Hôm nay “rồng” đến nhà cóc rồi.
    Hà tươi cười, nói :
    - Xin mời hai tiểu thư vào nhà!
    Tú Anh cười khanh khách vì câu nói đùa của Hà :
    - Có cái gì thì đem hết cho nhị vị cô nương thưởng thức đi.
    - Có ngay, có ngay! Mỹ Lệ, Tú Anh ngồi nghỉ một chút nghen.
    Mỹ Lệ nhìn căn phòng sang trọng buột miệng khen:
    Nhà Hoàng Hà đẹp quá, Tú Anh hả?
    Tú Anh bỏ nhỏ:
    - Nhà giám đốc không đẹp sao được?
    Mỹ Lệ ngạc nhiên:
    - Sao mày rành quá vậy?
    - Ừ, ông anh tao làm bên ngành giao thông, ổng rành ba con Hà lắm!
    - Vậy sao? Hèn chi lúc này nhỏ Hà ăn diện hết biết!
    Hà đi ào ào làm hai ly mãng cầu xay muốn trào ra ngoài:
    - Xin mời!
    - Phải có ăn nữa chứ! Uống không đủ, phải không Lệ? – Tú Anh liếc Hà.
    Mỹ Lệ gật gật:
    - Mày đòi hỏi quá đi! Coi kìa, con Hà chạy muốn sút bím tóc rồi đó!
    Hà cười dễ dãi:
    - Tụi mình ăn hạt dưa, nói chuyện, chịu không?
    Tú Anh trừng mắt nhìn Hà:
    - Ta không có thời giờ nói chuyện phiếm mà đến đây với một sứ mạng quan trọng...
    Hà hồi hộp theo dõi nhất cử nhất động trên gương mặt giả vờ nghiêm trang của Tú Anh.
    - Có chuyện gì? Nói mau đi!
    - Xem đây! Thiệp mời sinh nhật.
    - Của ai?
    - Của thằng Minh Bao.
    Hà thở ra:
    - Tưởng chuyện gì ghê gớm lắm chứ! Hà không đi đâu.
    Tú Anh chống nạnh:
    - Sao mày hủ lậu quá vậy? Thằng Minh cũng là bạn bè y như tụi tao thôi, sao mày từ chối?
    Hà ấp úng:
    - Ừ, tại Hà không thích, vậy thôi.
    Tú Anh nổi nóng:
    - Mày chê nó đen hả? Hay thế nào?
    Hà chưa kịp trả lời thì tiếng chuông lại vang lên. Con bé đứng dậy.
    - Có khách. Chờ Hà chút xíu.
    Theo sau cô bé là Sơn, cậu xách một túi đệm có vẻ nă.ng.
    Tú Anh nhìn tướng nhà quê của Sơn với cái áo kaki sờn cổ, cái quần ngắn ngủn, “chó táp ba ngày không tới” cười toe toét:
    - Chào Sơn “tiên sinh!” Lâu quá mới hân hạnh gặp lại!
    Nhận ra Tú Anh, Sơn cũng cười cởi mở:
    - Lâu quá Sơn mới gặp lại Tú Anh thì có!
    Tú Anh cười hăng hắc;
    - Xạo ghê! Mới gặp Tú Anh hôm khai giảng đây mà lâu cái gì?
    Thấy Sơn ngơ ngác, Tú Anh tiếp tục giải thích:
    - Cái hôm Sơn ngó dáo dác tìm xem Hà đứng đâu ấy mà! Nhớ chưa?
    Sơn đỏ mặt, ấp úng:
    - À, nhớ, nhớ rồi!
    - Mỹ Lệ nè, Sơn học giỏi nhất lớp tao hồi đó! Sơn chắc biết Lệ mà, đúng không?
    Sơn đã phần nào lấy lại phong độ nhìn thẳng vào con bé mặc áo thun bó, quần jeans.
    - Ðúng, tôi mới biết Lệ từ nãy đến giờ.
    Tú Anh cười cướp lời:
    - Nhưng giới thiệu thêm, Mỹ Lệ là người đẹp thời trang của C3 đó Sơn!
    Mỹ Lệ ngượng quá, nhéo Tú Anh một cái đích đáng.
    - Con quỷ, nói xàm không hà!
    Tú Anh nhăn nhó:
    - Ui da, ý mà hổng đau.
    Nhìn thấy cái giỏ to kềnh của Sơn, Tú Anh hí hửng reo lên:
    - Thế nào Sơn cũng có mận đem theo Lệ à! Sơn chuyên chăn nuôi trồng trọt, một nhà nông chính hiệu đó!
    Không đợi cho phép, Tú Anh nhẩy bổ đến, mở túi đệm lục lọi.
    - A! Có đủ cả các món ăn chơi, xoài, mận, ổi, cóc... đãi bạn hiền một phen được không Sơn?
    Hà khôn ngoan hơn, bảo bạn:
    - Ðể dành một phần cho ba má Hà, còn bao nhiêu tụi mình tha hồ sử dụng, chịu không?
    Thế rồi cóc, ổi, xoài, mận để đầy lên bàn, tụi Tú Anh, Mỹ Lệ ngồi ăn thoải mái, tự nhiên như không có Sơn, chuyện trò hào hứng.
    Hà gọt quả xoài ra đĩa mời Sơn:
    - Ăn đi Sơn!
    Sơm mỉm cười lắc đầu:
    - Ðể Hà pha nước chanh, chắc Sơn mệt lắm phải không?
    Sơn khoa tay:
    - Hà tiếp Tú Anh, Mỹ Lệ đi! Sơn về liền bây giờ mà!
    - A! Có phải Tú Anh làm Sơn mất hết khí thế, muốn bỏ về liền không?
    Sơn lắc đầu nguầy nguậy:
    - Không phải. Nhưng Sơn bận, không ở chơi lâu được, Tú Anh à!
    - Bận cuốc đất, trồng cây phải không?
    Sơn cười gượng gạo:
    - Thì đại loại cũng là vậy!
    Tú Anh liếc Sơn, cười tinh quái :
    - Ê, nhớ đừng trồng cây si, nguy hiểm lắm đó nghen! Sơn biết không, trước nhà Hà, nhiều cây đã tốt trái... còn chưa ăn thua gì đấy!
    Hà ngượng chín người, đỡ lời bạn:
    - Tú Anh nói đùa hoài, để Sơn tự nhiên đi mà!
    Sơn biết Tú Anh có ý chê mình “cù lần”, mỉm cười:
    - Tú Anh biết Sơn nhà quê còn cứ chọc hoài. Thôi Sơn về à!
    Sơn quay sang Hà:
    - Hà à! Sơn mới mua được quyển “giúp học tốt toán lớp mười”, cho Hà mượn đấy! Ở lại chơi vui vẻ nhé hai bạn!
    Tú Anh giữ Sơn ở lại nhưng cậu lờ đi, cứ thẳng ra cửa.
    Sơn về rồi, Tú Anh nhún vai:
    - Về đâu về quách cho rồi!
    - Tao mới mua được quyển tạp chí thời trang nè, lại đây! - Mỹ Lệ ngoắc Hà.
    Lật trang “Mùa hè vui khỏe”, Mỹ Lệ chỉ một mẫu hình trong báo, bảo Hà:
    - Ê Hà! Mày giống con nhỏ này! May bộ váy này mặc chơi nhỏ!
    Tú Anh cũng chụm đầu vào xem, nó cũng tán dướng ý Mỹ Lệ :
    - Sẵn dịp sinh nhật của Minh Bao, mày diện vào là hết ý luôn, Hà ạ! Ngu sao không sắm!
    Hà thích lắm, nhưng sợ mẹ không cho. Bà mới mua quần áo mới cho Hà rồi còn gì!
    Mỹ Lệ lại bàn:
    - Sắm cả đôi giày này nữa mới đúng điệu. À, thêm cái túi này nữa... Rẻ lắm, khoảng ba trăm ngàn là cùng!
    Hà le lưỡi:
    - Dễ gì! Má Hà không đồng ý đâu!
    Tú Anh bỏ nhỏ:
    - Mày có cái miệng làm chi không biết đặt chuyện nói láo?
    Hà lườm bạn, thấy con nhỏ thật ghê gớm.
    - Nhỏ này xúi bậy không hà!
    Mỹ Lệ cốc vào đầu Hà, gắt lên:
    - Cho mày hay, sinh nhật Minh Bao toàn những dân dữ dằn, lơ mơ là mình quê đó, con ngốc ơi! Tụi tao đã chuẩn bị cả rồi, chỉ còn mình mày thôi.
    - Thì Hà ở nhà thôi.
    Tú Anh, Mỹ Lệ đứng lên:
    - Tùy mày! Không nghe thì đừng trách tụi tao đoạn tình, đoạn nghĩa. Thôi, tụi tao về!
    Tú Anh quay lại đánh đầu Hà:
    - Mày nhớ mày là tiểu thơ ngài giám đốc nhé. Tao đã lỡ giới thiệu với tụi nó hết rồi đó!
    

Xem Tiếp Chương 4Xem Tiếp Chương 13 (Kết Thúc)

Áo Trắng Mùa Thu
  » Xem Tập 1
  » Xem Tập 2
  » Đang Xem Tập 3
  » Xem Tiếp Tập 4
  » Xem Tiếp Tập 5
  » Xem Tiếp Tập 6
  » Xem Tiếp Tập 7
  » Xem Tiếp Tập 8
  » Xem Tiếp Tập 9
  » Xem Tiếp Tập 10
  » Xem Tiếp Tập 11
  » Xem Tiếp Tập 12
  » Xem Tiếp Tập 13
 
Những Truyện Dài Học Trò Khác
» Ngôi Trường Mọi Khi
» Góp Nhặt Cát Đá ( Thạch Sa Tập )
» Hai Vạn Dặm Dưới Biển
» Harry Potter và thanh gươm Gryffindor
» Con Thúy
» Hạ Đỏ
» Phượng Vĩ
» Harry Potter và Chiếc Cốc Lửa
» Thằng Quỷ Nhỏ
» Pippi Tất Dài
» Harry Potter Và Mật Lệnh Phượng Hoàng
» Thằng Người Gỗ
» Còn Chút Gì Để Nhớ
» Ngoài Song Mưa Bay
» Đảo Giấu Vàng
» Bong Bóng Lên Trời