Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Tên Truyện   Tác Giả   Truyện hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Nghe Truyện Ngắn Audio
Nghe Truyện Dài Audio
Nghe Truyện Ma Audio
Truyện Cổ Tích Video
Học Sinh Cười
Truyện Cổ Tích
Truyện Cười
Truyện Dài
Truyện Học Trò
Truyện Kiếm Hiệp
Truyện Ma (Kinh Dị)
Truyện Ngắn
Truyện Quỳnh Dao
Tất Cả Thi Sĩ
 
Truyện Kiếm Hiệp » Hắc Thánh Thần Tiêu Tác Giả: Giả Kim Dung    
Bạch Y tứ linh

    Bạch Thiếu Huy sợ nàng lừa vào tròng, chẳng những không dám ngẩng đầu lên, mà còn nhìn nàng không chớp quát :
    - Ta chẳng cần xem gì cả!
    Lăng Vân Phượng trầm lạnh giọng :
    - Ta đã cho người mai phục tại nhà này, trước khi người đến, người viết gì trên mặt bàn, họ đã đọc hết, do đó họ bắt Tiểu Ngọc, có lẽ hiện giờ họ đang lùng bắt những tên gian tế còn lại, đừng tưởng là tại Quân Sơn còn sót lại tên nào!
    Bạch Thiếu Huy lại quát :
    - Ngươi đúng là yêu nữ! Giảo quyệt chẳng ai bằng!
    Chàng vung cánh tay lên, một đạo chỉ phong vút ra bay đến đối phương.
    Lăng Vân Phượng cấp tốc đảo bộ né qua một bên, chỉ phong lướt đi sát bên tai nàng kêu vù ghê rợn.
    Nàng hét to :
    - Bạch Y tứ linh đâu!
    Tiếng hét vừa dứt, từ trên nóc nhà đáp xuống bốn bóng người đứng vây bốn phía, tạo bức tường hộ vệ Lăng Vân Phượng.
    Bạch Thiếu Huy từng trông thấy mặt bốn người này tại Thanh Loan đàn, nhìn vào thân pháp của họ, chàng nhận ra họ chẳng phải tay vừa, tài nghệ của họ có thể ngang ngửa với Lăng Vân Phượng.
    Tuy nhiên chàng chẳng tỏ vẻ nao núng, trái lại còn khinh miệt, bật cười lạnh :
    - Bốn cái thùng đựng cơm thịt!
    Bạch Y tứ linh không lưu ý đến câu nói miệt thị đó, họ đứng yên tại chỗ sẵn sàng chờ lệnh Lăng Vân Phượng.
    Lăng Vân Phượng cao giọng :
    - Bạch Thiếu Huy! Nếu bây giờ người buông kiếm ta tưởng cũng chưa muộn lắm đâu!
    Bạch Thiếu Huy bật cười ha hả :
    - Buông kiếm là việc rất dễ dàng, nhưng trước khi buông kiếm, ta cần biết qua bản lĩnh của người thế nào đã.
    Câu nói chưa dứt, thân hình đã như mũi tên rời dây cung xẹt tới, thanh kiếm Thu Sương ngời lên đảo một vòng tròn, chụp xuống đầu Lăng Vân Phượng.
    Vốn tinh vi về kiếm thuật, nhìn nhát kiếm của Bạch Thiếu Huy, Lăng Vân Phượng giật mình, chính nàng cũng không biết là với nhát kiếm đó, thực sự chàng sẽ công đúng vào chỗ nào.
    Lập tức nàng vung đoản kiếm lên, theo “Hoa Ảnh Tân Phân” nghênh đón. Hai thanh kiếm chạm nhau, bật thành tiếng keng ghê rợn, nhưng Lăng Vân Phượng không dám đứng yên tại chỗ, đảo bộ bước ra xa một chút, Thu Sương kiếm của Bạch Thiếu Huy còn dư đà, chặt xuống quét vào khoảng không rít gió kêu vù vù.
    Chàng chưa thu kiếm về, Lăng Vân Phượng sang bộ lướt tới, đánh tiếp ba chiêu buộc chàng phải lùi một bước loan kiếm đón đỡ.
    Trong lúc đó hai trong Bạch Y tứ linh lướt tới, hai tay cùng vung một lượt.
    Vừa nghênh đón thế công của Lăng Vân Phượng, Bạch Thiếu Huy vừa liếc sang bọn Bạch Y tứ linh nhận thấy hai người vừa tham gia cuộc chiến, một người có đôi tay nhuộm đỏ, người kia có đôi tay nhuộm đen và màu đen đó do khí công của họ nhuộm thành.
    Chàng kinh sợ thầm nghĩ :
    - “Xích Sát Thủ và Hắc Sát Thủ!”
    Đánh bật thanh đoản kiếm của Lăng Vân Phượng bật trở về, chàng xoay người nửa vòng, đối diện với hai trong Bạch Y tứ linh, loan kiếm một vòng. Kiếm khí bốc ra, kiếm quang ngời sáng, hai Bạch Y tứ linh không dám liều lĩnh, vội thu chưởng về.
    Lăng Vân Phượng hét to :
    - Hắn là tên phản đồ của Bách Hoa cốc đấy, cố bắt hắn cho kỳ được!
    Bạch Thiếu Huy cười lạnh :
    - Không dễ đâu, Lăng Vân Phượng!
    Gọi ngay tên nàng trước mặt bọn Bạch Y tứ linh, Bạch Thiếu Huy khích nộ nàng đến cực độ.
    Chàng nhích đôi vai lướt mình ngang qua hai Bạch Y tứ linh lướt đến trước mặt nàng, kiếm vừa tung lên, hai Bạch Y tứ linh khác đảo bộ nhoài tới từ hai bên vung chưởng đánh thốc vào.
    Một Bạch Y tứ linh có đôi tay trắng như tuyết, một có đôi tay như nhuộm chàm.
    Bạch Thiếu Huy một lần nữa giật mình thầm nghĩ :
    - “Bạch Sát Thủ và Lam Sát Thủ! Bọn này đã luyện được môn tà công đáng sợ thật! Đáng lý phải gọi họ là Bạch Y sát thủ mới đúng!”
    Bỏ tấn công Lăng Vân Phượng, chàng khoa kiếm nhanh như chớp, chém bên tả rồi hoành ngược về bên hữu.
    Hai lão bà Tứ linh cũng như hai người trước, ngán thanh kiếm Thu Sương cấp tốc thu chưởng về.
    Hai bà này lùi lại thì hai bà trước tiến tới, chẳng khác nào họ áp dụng xa luân chiến pháp, làm Bạch Thiếu Huy chống trả không ngừng tay.
    Rồi Lăng Vân Phượng cũng xông vào, rồi hai bà bên ngoài cũng xông vào, năm người vây đánh một mình chàng.
    Chàng vẫn ung dung hoặc thủ hoặc công, đường kiếm không hề rối loạn.
    Trong khi họ say chiến, Đường chủ Thần Oai đường là Tần Quý Lương áp giải một thiếu nữ đến nơi.
    Theo lão có hai đại hán kèm hai bên thiếu nữ đó.
    Vừa đến cửa Tần Quý Lương cao giọng thốt :
    - Tại hạ vâng lệnh hành sự theo ngân lệnh, bắt Tiểu Ngọc giải đến đây!
    Lão bước vào trông thấy một lão già và bốn người thị vệ Bạch Y tứ linh của Cung chủ vây đánh Đổng Bách Xuyên, lão hết sức kinh ngạc chẳng biết sự tình ra làm sao nữa. Ngân lệnh truyền cho lão bắt Tiểu Ngọc dẫn đến đây để làm gì?
    Lão miễn cưỡng điểm một nụ cười gọi to :
    - Các vị dừng tay đi thôi! Tại hạ đã dẫn Tiểu Ngọc đến đây, nhưng phải giao nàng cho vị nào?
    Lăng Vân Phượng trong cái lốt lão bà câm tóc bạc trầm giọng :
    - Ta muốn hỏi nàng mấy câu!
    Tần Quý Lương sững sờ, thế ra lão dẫn Tiểu Ngọc đến đây giao nạp cho bà này? Bà là ai?
    Chừng như lão nghi ngờ điều gì đó, qua âm thinh của lão bà câm tóc bạc nhưng hiện tại không còn câm nữa, lão ấp úng :
    - Bà... bà...
    Câu nói gồm một tiếng đó bỏ lửng đoạn cuối cùng có nghĩa lắm, có thể là lão muốn hỏi bà là ai? Mà cũng có thể là sao mà nói chuyên? Bà câm kia mà?
    Thiếu nữ đó vừa khóc vừa kêu lớn :
    - Cung chủ ơi, tỳ nữ không phải là Tiểu Ngọc! Tỳ nữ là Tiểu Yến!
    Tần Quý Lương giật mình :
    - Ai là Cung chủ?
    Lăng Vân Phượng giả trang lão bà câm tóc bạc chỉ có bọn thị vệ Bạch Y tứ linh và một vài tỳ nữ biết mà thôi, tự nhiên Tần Quý Lương phải ngạc nhiên.
    Lăng Vân Phượng nhận ra âm thinh của Tiểu Yến, trố mắt hỏi :
    - Tiết phu nhân đâu?
    Tiểu Yến thốt qua tiếng nức nở :
    - Tiểu tỳ vâng lệnh Cung chủ, đưa Tiết phu nhân trở về cung, dọc đường gặp Tiểu Ngọc, nó cho biết Cung chủ bảo giao Tiết phu nhân cho nó, còn tiểu tỳ thì trở lại Hồng Hoa thôn cho Cung chủ sai khiến vào việc khác, tiểu tỳ tin bằng lời, không phòng bị gì cả, bị nó điểm huyệt cướp Tiết phu nhân mang đi. Phần tiểu tỳ sau đó bị Thần Oai đường chủ bắt.
    Lăng Vân Phượng sôi giận :
    - Tần đường chủ vừa rồi có ai chèo thuyền qua vịnh chăng?
    Tần Quý Lương hấp tấp đáp :
    - Chỉ có mỗi một mình Cung chủ dùng thuyền đi tuần tra ngoài ra chẳng có ai khác.
    Lăng Vân Phượng đưa tay giật mớ tóc giả chiếc nạ da người quăng xuống đất hét :
    - Cung chủ ở đây, còn Cung chủ nào nữa mà đi tuần tra nơi vịnh?
    Gương mặt thật lộ ra, Lăng Vân Phượng quả có nhan sắc tuyệt vời, có điều ánh mắt vừa nghiêm lạnh vừa độc ác.
    Tần Quý Lương hoảng sợ vội cúi đầu ấp úng :
    - Thuộc hạ đáng tội chết! Trời! Vậy là có người giả mạo Cung chủ, dùng thuyền qua vịnh.
    Lăng Vân Phượng hét :
    - Lại còn phải nói! Ngươi lập tức lấy thuyền đuổi theo, chặn đầu ta đến sau tiếp viện!
    Tần Quý Lương lai ấp úng :
    - Chỉ sợ không còn kịp nữa!
    Lăng Vân Phượng quát :
    - Chúng đi bao lâu rồi?
    Tần Quý Lương đáp :
    - Hơn nửa khắc thời gian!
    Lăng Vân Phượng sôi giận :
    - Ngươi đúng là một tên ăn hại!
    Tần Quý Lương thẹn đỏ mặt, cúi đầu thấp hơn chẳng dám nói gì nữa.
    Hai đại hán đứng kèm hai bên Tiểu Yến mở trói cho nàng. Nàng gỡ chiếc mặt nạ ra, rồi hoành tay tát hai đại hán mấy tát vào mặt. Chúng đau quá nhưng chẳng dám kêu than.
    Lăng Vân Phượng quay qua Bạch Thiếu Huy hét :
    - Ngươi buông kiếm mau nếu không ta sẽ ra lệnh hạ sát người!
    Bạch Thiếu Huy vẫn giao thủ với bọn Bạch Y tứ linh, nhưng lắng tai nghe bọn họ đối thoại với nhau, chàng mừng rỡ biết rõ Tiểu Ngọc và mẹ thoát hiểm rồi, giờ thì chàng tìm cách thoát đi nữa thôi, ham chiến cũng chẳng ích gì.
    Chàng nghĩ vậy nhưng đối phương có bao giờ để cho chàng thoát đi, cả Tần Quý lương như để chuộc tội, cũng xông vào trợ chiến bọn Tứ linh, cuối cùng Lăng Vân Phượng cũng tham gia nốt.
    Bằng một đường kiếm tuyệt diệu, chàng bức thoái hai Bạch Y tứ linh rồi nhún chân nhảy vọt ra ngoài cửa.
    Lăng Vân Phượng hét lớn :
    - Chạy đi đâu!
    Nàng vọt theo liền!
    Các Bạch Y tứ linh và Tần Quý Lương cũng vọt theo ra ngoài, họ lại bao vây chàng lại như trước.
    Hiện tại song phương xuất kỳ chiêu tuyệt học, bên nào cũng muốn kết thúc trận đấu sớm, để còn thi hành nhiều việc khác cấp bách.
    Bên cánh Lăng Vân Phượng họ quyết hạ Bạch Thiếu Huy cho kỳ được, nhưng chàng thì chẳng hy vọng thủ thắng, bất quá cố làm cách nào phá vỡ vòng vây thoát đi thôi.
    Qua một lúc giao chiến ác liệt, chàng lớ ngớ thế nào lại bị Lăng Vân Phượng chém quét qua một nhát kiếm, phớt ngang hông, chém đứt áo tét một đường da, máu chảy ròng ròng.
    Chàng không có thời giờ soát qua thương thế xem nặng nhẹ thế nào, giận quá chàng vung kiếm chém mạnh, tay kia phóng ra một đạo chỉ phong, đánh bạt một Bạch Y tứ linh, tạo lỗ hổng nơi vòng vây toan thoát đi. Lăng Vân Phượng nhoài người chặn trước mặt, đồng thời Tứ linh và Tần Quý Lương áp tới bao vây như cũ.
    Bạch Thiếu Huy tay tả đánh ra một chưởng, tay hữu vung Thu Sương kiếm theo chiêu thức “Huyền Điểu Hoạch Sa” chém xuống người Tần Quý Lương đồng thời tung một cước vào một Bạch Y tứ linh khác.

Xem Tiếp Chương 133Xem Tiếp Chương 156 (Kết Thúc)

Hắc Thánh Thần Tiêu
  » Xem Tập 1
  » Xem Tập 2
  » Xem Tập 3
  » Xem Tập 4
  » Xem Tập 5
  » Xem Tập 6
  » Xem Tập 7
  » Xem Tập 8
  » Xem Tập 9
  » Xem Tập 10
  » Xem Tập 11
  » Xem Tập 12
  » Xem Tập 13
  » Xem Tập 14
  » Xem Tập 15
  » Xem Tập 16
  » Xem Tập 17
  » Xem Tập 18
  » Xem Tập 19
  » Xem Tập 20
  » Xem Tập 21
  » Xem Tập 22
  » Xem Tập 23
  » Xem Tập 24
  » Xem Tập 25
  » Xem Tập 26
  » Xem Tập 27
  » Xem Tập 28
  » Xem Tập 29
  » Xem Tập 30
  » Xem Tập 31
  » Xem Tập 32
  » Xem Tập 33
  » Xem Tập 34
  » Xem Tập 35
  » Xem Tập 36
  » Xem Tập 37
  » Xem Tập 38
  » Xem Tập 39
  » Xem Tập 40
  » Xem Tập 41
  » Xem Tập 42
  » Xem Tập 43
  » Xem Tập 44
  » Xem Tập 45
  » Xem Tập 46
  » Xem Tập 47
  » Xem Tập 48
  » Xem Tập 49
  » Xem Tập 50
  » Xem Tập 51
  » Xem Tập 52
  » Xem Tập 53
  » Xem Tập 54
  » Xem Tập 55
  » Xem Tập 56
  » Xem Tập 57
  » Xem Tập 58
  » Xem Tập 59
  » Xem Tập 60
  » Xem Tập 61
  » Xem Tập 62
  » Xem Tập 63
  » Xem Tập 64
  » Xem Tập 65
  » Xem Tập 66
  » Xem Tập 67
  » Xem Tập 68
  » Xem Tập 69
  » Xem Tập 70
  » Xem Tập 71
  » Xem Tập 72
  » Xem Tập 73
  » Xem Tập 74
  » Xem Tập 75
  » Xem Tập 76
  » Xem Tập 77
  » Xem Tập 78
  » Xem Tập 79
  » Xem Tập 80
  » Xem Tập 81
  » Xem Tập 82
  » Xem Tập 83
  » Xem Tập 84
  » Xem Tập 85
  » Xem Tập 86
  » Xem Tập 87
  » Xem Tập 88
  » Xem Tập 89
  » Xem Tập 90
  » Xem Tập 91
  » Xem Tập 92
  » Xem Tập 93
  » Xem Tập 94
  » Xem Tập 95
  » Xem Tập 96
  » Xem Tập 97
  » Xem Tập 98
  » Xem Tập 99
  » Xem Tập 100
  » Xem Tập 101
  » Xem Tập 102
  » Xem Tập 103
  » Xem Tập 104
  » Xem Tập 105
  » Xem Tập 106
  » Xem Tập 107
  » Xem Tập 108
  » Xem Tập 109
  » Xem Tập 110
  » Xem Tập 111
  » Xem Tập 112
  » Xem Tập 113
  » Xem Tập 114
  » Xem Tập 115
  » Xem Tập 116
  » Xem Tập 117
  » Xem Tập 118
  » Xem Tập 119
  » Xem Tập 120
  » Xem Tập 121
  » Xem Tập 122
  » Xem Tập 123
  » Xem Tập 124
  » Xem Tập 125
  » Xem Tập 126
  » Xem Tập 127
  » Xem Tập 128
  » Xem Tập 129
  » Xem Tập 130
  » Xem Tập 131
  » Đang Xem Tập 132
  » Xem Tiếp Tập 133
  » Xem Tiếp Tập 134
  » Xem Tiếp Tập 135
  » Xem Tiếp Tập 136
  » Xem Tiếp Tập 137
  » Xem Tiếp Tập 138
  » Xem Tiếp Tập 139
  » Xem Tiếp Tập 140
  » Xem Tiếp Tập 141
  » Xem Tiếp Tập 142
  » Xem Tiếp Tập 143
  » Xem Tiếp Tập 144
  » Xem Tiếp Tập 145
  » Xem Tiếp Tập 146
  » Xem Tiếp Tập 147
  » Xem Tiếp Tập 148
  » Xem Tiếp Tập 149
  » Xem Tiếp Tập 150
  » Xem Tiếp Tập 151
  » Xem Tiếp Tập 152
  » Xem Tiếp Tập 153
  » Xem Tiếp Tập 154
  » Xem Tiếp Tập 155
  » Xem Tiếp Tập 156
 
Những Truyện Kiếm Hiệp Khác