Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Tên Truyện   Tác Giả   Truyện hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Nghe Truyện Ngắn Audio
Nghe Truyện Dài Audio
Nghe Truyện Ma Audio
Truyện Cổ Tích Video
Học Sinh Cười
Truyện Cổ Tích
Truyện Cười
Truyện Dài
Truyện Học Trò
Truyện Kiếm Hiệp
Truyện Ma (Kinh Dị)
Truyện Ngắn
Truyện Quỳnh Dao
Tất Cả Thi Sĩ
 
Truyện Dài Học Trò » Áo Trắng Mùa Thu Tác Giả: Khánh Liên    
    Ngồi vào bàn, Hà rất muốn học, nhưng không tài nào nhét được chữ nào vào óc.
    Cuộc đời học sinh của nó đã tận cùng rồi chăng? Hà khổ sở gục đầu xuống bàn. Chẳng ai hiểu được nó cả. Dường như tất cả những người thân yêu đều muốn xa Hà … Cả Sơn nữa … Hình ảnh Sơn giữa con sống mênh mông chiều nào lại hiện ra, những kỷ niệm dễ thương của hai đứa, câu nhắn nhủ của cậu “chúng mình sẽ vào đại học một lượt”…
    Mơ ước ấy vơi Hà bỗng trở nên quá xa xôi. Hà nghe lòng chùng xuống, buồn thật là buồn.
    Người đón Hà vào lớp đầu tiên là nhỏ Hằng, con nhỏ mình hạc xương mai nhưng ồn ào nhất lớp. Vừa thấy Hà, miệng nó la inh ỏi:
    - Tử Vy công chúa hồi cung!
    Hai ba nhỏ con gái ào ra, nắm tay Hà hỏi thăm rối rít:
    - Nghỉ lâu vậy Hà? Sao xanh lè vậy?
    - Bệnh phải không?
    - Thầy cô ai cũng nhắc mày đó!
    Hà cười ngượng ngập:
    - Hà bệnh… nhưng là bệnh lười, chứ không có gì hết.
    Cái nhìn của con Hằng xoáy sâu vào mặt Hà:
    - Không dám lười đâu! Ê tụi bây! Tự dưng con Hà với Tú Anh nghỉ một lượt. Chắc hai đứa bay hẹn hò, âm mưu chuyện gì phải không?
    Hà lắc đầu:
    - Hổm rày Hà không gặp nhỏ Anh, làm gì có chuyện hẹn hò.
    Con Thảo khều Hằng:
    - Nói bậy bạ, đụng chạm lắm nghen!
    Hà thắc mắc:
    - Cái gì mà “đụng chạm”! Nói huỵch toẹt ra cho rồi, úp úp mở mở thấy ghét!
    Con Hằng rú lên cười:
    - Chuyện này quái lắm, mày nghe làm gì?
    Ba con nhỏ xúm quanh Hà cũng sì sục cười. Hà giận dỗi:
    - Mấy người không nói thì thôi, ta đây cóc cần.
    - Mày nghe không? Bữa nay con Hà nói chuyện cỏ vẻ “anh chị” ghê chứ?
    Tụi nó tản ra dần, Hà lỏm bỏm nghe tiếng được tiếng mất… Ôi, thây kệ. Suy nghĩ thêm nhức đầu. Giờ học đến, tay chân con bé toát mồ hôi vì sợ thầy cô “chiếu tướng”. Cũng may tai qua nạn khỏi. Hai tiết Anh văn sau cùng được nghỉ. Cô đi công tác đột xuất. Con Hà thở phào nhẹ nhỏm. Cơ hội may mắn, nó mượn quần Anh văn của con Hằng về chép bài.
    Còn đang lơ ngơ chờ lấy xe, bỗng một đám trai gái ào đến vây lấy Hà. Thằng Sang lên tiếng:
    - Lên trại rắn chơi Hà ơi!
    - Ðể bữa khác đi, Hà kẹt công chuyện.
    - Lên ấy có nhiều mục hay lắm, Tú Anh đang chờ Hà lên đó! - Thằng Sang động viên.
    - Có Tú Anh nữa sao? Nghe nói nó bị bệnh gì đó mà?
    - Ừ, Tú Anh bệnh nhưng hết rồi. Nó rủ mình lên nhà nó, chắc có tiệc tùng giỗ quảy gì đó. - Thằng Sang cười bí ẩn.
    Ðúng lúc ấy, Sơn cắp cặp đi tới, Hà buộc miệng:
    - Ừ, Hà đi với Sơn, bạn ấy đến rồi. Thôi chào nhé!
    Sơn vẫn vô tình. Gặp Hà, cậu rất mừng:
    - Chờ Sơn về với nhe!
    Thằng Sang liếc sang Sơn hậm hực:
    - Lúc này Hà thân thiết với thằng cù lần ấy, bỏ bê tụi này há?
    Hà khó chịu ra mặt:
    - Thân với ai là quyền của Hà, Sang nói chi nặng nề quá vậy?
    - Ừ, Sang tức lắm. Tiểu thư như Hà mà quen chi với hạn người như thế?
    Hà đỏ mặt vì giận:
    - Vừa thôi nha! Sơn là bạn tốt của Hà. Ai nói gì mặc ai.
    Thằng Sang quay đầu xe máy lại:
    - Hà nói vậy còn tình nghĩa gì nữa. Ði thôi các bạn.
    Thằng Sang nổ máy xe rầm rầm, ra vẻ tức giận. Chúng nó vụt đi, bụi đỏ mịt mờ.
    Hà chẳng thèm nhìn, lấy xe ra, gặp Sơn vẫn đứng chờ ở cổng trường. Con bé vờ không thấy, lên xe đi thẳng. Sơn đạp xe theo, không biết nói câu gì cho phải. Hai đứa cứ lặng lẽ đi song song. Cuối cùng Sơn mở đầu:
    - Hà ơi! Giận Sơn hả?
    Hà không thèm quay mặt lại, hững hò:
    - Làm gì mà phải giận Sơn?
    - Sao không nói gì hết vậy?
    - Dạo này Sơn có bạn mới, Sơn học giỏi, được thầy yêu, bạn mến, cần gì đến Hà nữa.
    Sơn lúng túng:
    - Tại Hà gán cho Sơn thôi, Sơn vẫn bình thường có gì thay đổi đâu!
    Hà nguýt dài:
    - Giả bộ hoài. Cả trường, cả lớp Hà ai chẳng biết!
    - Biết chuyện gì mới đượcj! Hà nói khó hiểu quá đi!
    Hà ngập ngừng. Nói ra Sơn lại nói mình … ghen. Ngu sao nói:
    - Thì… à … thôi, Sơn tự tìm hiểu lấy.
    Sơn khổ sở:
    - Nói đi! Sơn đã làm gì mà Hà trách cứ như vậy. Sơn sẵng sàng sửa đổi mà!
    Hà mỉm cười:
    - Hổng dám sửa đâu! Dại gì mà sửa?
    Sơn sốt ruột:
    - Nữa! Cứ nói dông dài hoài. Nói đi, Sơn năn nỉ mà!
    - Hà không nói! Rồi Sơn khắc biết! Hà về à!
    Sơn tức lắm, nhưng đã đến ngã rẽ “tâm tình” rồi. Ai phải về nhà nấy thôi. Cậu định bụng, sáng mai đến sớm, rủ Hà đi học, tìm cho ra lẽ mới được. Con gái … bí mật, khó hiểu quá trời.
    

Xem Tiếp Chương 11Xem Tiếp Chương 13 (Kết Thúc)

Áo Trắng Mùa Thu
  » Xem Tập 1
  » Xem Tập 2
  » Xem Tập 3
  » Xem Tập 4
  » Xem Tập 5
  » Xem Tập 6
  » Xem Tập 7
  » Xem Tập 8
  » Xem Tập 9
  » Đang Xem Tập 10
  » Xem Tiếp Tập 11
  » Xem Tiếp Tập 12
  » Xem Tiếp Tập 13
 
Những Truyện Dài Học Trò Khác
» Ngôi Trường Mọi Khi
» Góp Nhặt Cát Đá ( Thạch Sa Tập )
» Hai Vạn Dặm Dưới Biển
» Harry Potter và thanh gươm Gryffindor
» Con Thúy
» Hạ Đỏ
» Phượng Vĩ
» Harry Potter và Chiếc Cốc Lửa
» Thằng Quỷ Nhỏ
» Pippi Tất Dài
» Harry Potter Và Mật Lệnh Phượng Hoàng
» Thằng Người Gỗ
» Còn Chút Gì Để Nhớ
» Ngoài Song Mưa Bay
» Đảo Giấu Vàng
» Bong Bóng Lên Trời