Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Tên Truyện   Tác Giả   Truyện hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Nghe Truyện Ngắn Audio
Nghe Truyện Dài Audio
Nghe Truyện Ma Audio
Truyện Cổ Tích Video
Học Sinh Cười
Truyện Cổ Tích
Truyện Cười
Truyện Dài
Truyện Học Trò
Truyện Kiếm Hiệp
Truyện Ma (Kinh Dị)
Truyện Ngắn
Truyện Quỳnh Dao
Tất Cả Thi Sĩ
 
Truyện Dài » Chuyện Đời Tôi ( Phần I ) Tác Giả: Trường Phi Bảo    
    Thật thích thú trước sự văn minh và sáng tạo của các nhà phát minh, chỉ với một cái Computer mà lại nối kết nhiều thứ đến như thế, từ chát chít, rồi lên web, còn gắn kết cả tình cảm của những con người không phân hình mà đa dạng. Tôi bắt đầu yêu cái thế giới ảo này, không chỉ yêu , tôi còn nồng nhiệt tiếp nhận mọi thứ lạ lẫm mà cả đời tôi nghĩ mình chưa chắc gì chạm đến. Bảo và tôi cứ hễ có chút thời gian nào rỗi rãi thì tìm tới nét, lúc đầu chúng tôi còn ham chat, nhưng về sau tham gia diễn đàn là chính, Bảo thường nói với tôi:
    -Chát chít nhiều thì vô bổ càng nhiều, lên web đọc tin mà bổ ích, mình có thể học được rất nhiều điều Bình à!
    Tôi gật gù, và tôi cứ thế post thơ mình lên mạng, chỉ với một bút danh mà lại mang hai tâm trạng kể cũng quái.
    Sáng dọn dẹp nhà cửa cho gọn gàng ngăn nắp, trưa nấu xong một buổi ăn là tôi lật đật bay lên mạng, dường như tôi chơi net quên mất cả ăn ngủ, đã gầy giờ gầy thêm, chơi tới chiều thì về soạn tập vỡ chuẩn bị đi học. Tôi tự hào khi ở trong vòng tay bè bạn, tôi lại vui vì được gặp anh Thanh mỗi tối, lại thích thú trước vẽ mặt nhăn nhó của Bích Lâm khi anh Thanh cười với tôi, cô Mai và mọi người đều sốt sắng cho những dự tính mới, còn tôi...tôi là con số không trước mắt, chẳng việc làm mà tương lai thì mây mù vây phủ
    Hàn My cứ theo chân tôi hỏi thăm về Bảo mãi, từ khi tâm tình bày tỏ cho nhau, ở họ có nhiều cái cách biệt quá, thí dụ như ở Bảo tính tình còn quá trẻ con, hay giận hờn những chuyện vặt vãnh, còn Hàn My dù nhỏ tuổi đời nhưng lại rất khôn khéo trong mọi tình huống, lại lanh lẹ trong công việc, và biết nghĩ tới cuộc sống, tôi cảm thấy tình yêu của họ dù có tới được với nhau, thì kết quả sau chót không được như mong muốn, khó mà thành. Tối nào Hàn My cũng về chung đường với tôi, tối nào cũng có chuyện để nói, tôi đem cả chuyện mình biết lên mạng kể lại cho Hàn My nghe, chuyện Bảo tham gia và đăng thơ nhiều diễn đàn, Hàn My nghe, nàng vui vui, nàng xúc động, nàng nói:
    -Vậy chắc anh ấy mê lắm nhỉ, thảo nào quên mất em
    -Làm gì có -Tôi đỡ lời Hàn My thay cho Bảo -Em hãy hiểu cho Bảo, với Bảo thì từ trước tới giờ cậu ấy xem thơ như sinh mạng, chị tin là cậu ấy không vô tình với em đâu
    -Thế theo chị thì giữa thơ và em, Bảo sẽ chọn ai?
    -Ơ... Tôi chưng hững chẳng biết phải trả lời sao với nàng, từng phút nặng nề trôi qua mà đáp án vẫn chưa có
    Dừng lại trước ngõ hẻm, tựa lưng vào cột đèn đường,Hàn My cười:
    -Thôi, chị về đi, em biết đáp án này từ lâu rồi, em sẽ để Bảo tự nhiên với lựa chọn của mình, cuộc đời chúng em còn dài, thì tội gì phải vội vã hở chị?
    Lời Hàn My khiến tôi ray rứt, nếu đổi ngược lại câu hỏi ấy dành cho tôi, còn khó xứ hơn cả tìm cách bắt thang lên trời. Tôi chạy xe về trong sự hụt hẩng tột cùng, tôi chợt cảm thấy lòng mình nổi buồn đang mênh mang xâm chiếm. Một nổi buồn vô cớ dày vò tôi tới tận trời sáng.
    Vài ngày sau đó, Hàn My không hiểu sao cứ ghé tìm tôi, biết tôi không có ở nhà nàng cũng kiên nhẫn ngồi đợi, dường như sự chờ đợi là cái gì đó rất vui thú đối với nàng, nên đợi hàng giờ mà chẳng than lấy một câu. Vừa trông thấy chiếc xe đạp tôi chạy tới là mắt nàng lộ ra những tia sáng mừng rỡ, nàng rối rít:
    -Chị lên mạng mới về đó à
    -Uh -tôi ngạc nhiên- sao My đứng đây mà không vào nhà
    -Em muốn đợi chị
    -Có chuyện gì xảy ra với em à?
    -Không!
    -Thế sao chẳng qua thăm Bảo
    -Bảo cũng không có ở nhà
    Tôi thở dài, tôi biết Bảo hiện chắc vẫn còn online ở đâu đó. Tôi dựng xe, kéo cánh cửa sắt ở cổng sau, vừa dắt xe vào, vừa mời Hàn My
    -Vào nhà chơi em
    Hàn My líu ríu theo chân tôi, lên tới lầu, chúng tôi ra thằng ngoài lang can đứng hóng gió, mái tóc dài của Hàn My bay bay, vài cọng tấp vào mắt tôi, tóc tôi lòa xòa, tôi chuyên chú nhìn Hàn My, khuôn mặt bầu bĩnh với đôi mắt nai hồn hậu, một vẽ thánh thiện ẩn chứa trên nét môi, tôi thấy cả sự trong trẽo nơi tâm hồn Hàn My là cả sự đa mang về cuộc sống
    -Chị nhìn gì thế? Hàn My bất ngờ hỏi- bộ mặt em có dính lọ nồi à?
    Nàng cười, làm tôi cũng phì cười, tôi máy móc:
    -Có chuyện gì cần chị giúp đở thì cứ lên tiếng
    Mắt Hàn My sáng rực, như không tin nàng hỏi lại:
    -Chị nói thiệt chứ?
    -Thiệt!
    -Vậy thì dạy em lên mạng đi
    Tôi chưng hững, nàng luôn gây cho người khác những sự bất ngờ nối tiếp, tôi cười giã lã
    -Thôi đi cô nương, tôi sợ cô đâm nghiện thì khổ đời
    -Giúp em có được không, em muốn mình phải bắt kịp bước tiến của Bảo, em không muốn mình thụt lùi trong khi Bảo càng lúc càng xa em- Rồi chợt nhiên nàng khóc òa như đứa trẻ- không biết chị có nghe qua câu này chưa, nhưng với em nó quả thật thấm thía
    -Câu gì...? tôi chột dạ hỏi
    -"Khi yêu là nhìn về một hướng với người mình yêu"- Hàn My nhanh nhẩu nói
    Tôi lắc đầu, đưa tay chậm lệ trên khoé mắt của My
    -OK, vậy mai chị em mình bắt đầu, chị sẽ cho em mượn nick của chị tham gia diễn đàn, đồng ý chứ!
    Hàn My siết chặt tay tôi, khe khẽ gật đầu, tôi đâu ngờ sự xuất hiện của Hàn My trong thế giới ảo về sau lại là một chuổi ngày mây sầu gió thảm, định mệnh của tôi, hay chính là số phận của Hàn My, sự an bày của cao xanh lắm nhiều trớ trêu. Giá mà ngọn cuồng phong Phạm Ninh Tuấn đừng cuốn tới, thì có lẽ tình cảm chúng tôi đâu biến đổi đến nghiêm trọng, có thể trở mặt vô tình, và...rạn nứt, tổn thương
    Hàn My là một cô bé thông minh, hiếu động lại rất linh hoạt, những vấn đề cơ bản trên internet tôi chỉ bày, hướng dẫn, chỉ độ vài ngày là nàng rất rành rẽ, thuộc làu từng cách thức khởi động máy, vào yahoo, và thành thục trong cách post bài ở VNN. Thời gian của nàng thì cũng khá là quý báu, nàng xử lý thời gian theo dạng phân chia từng mảng nhỏ, tính sao cho vẹn cả việc làm, việc học, và việc vui chơi...Tôi phải nói rằng, tôi rất khâm phục Hàn My, một cái đầu nhỏ nhưng bên trong chứa cả một hệ thống đa năng. Cái gì Hàn My cũng biết, cũng hiểu, và kể ra thì nàng cũng có một chút thi thơ nữa, cũng chính bởi những bài thơ của nàng viết mà đã làm cho Maquy (Phạm Ninh Tuấn) chú ý tới, và him đã đến với cuộc đời nàng thông qua tôi
    Hàn My viết:
    Sân trường rộn rã tiếng ve ngân
    Gió thổi phượng rơi chẳng muốn dừng
    Cánh Phượng hồng ơi ta xao xuyến
    Sóng dậy trong lòng nổi bâng khuâng
    Maquy phúc đáp:
    Phượng vĩ trước thềm hoa nở rộ
    Ve ngân ngân trong nắng sân trường
    Dòng lưu bút trao bao kỷ niệm
    Một mùa thi cũng sắp bắt đầu
    Có thể nói những bài thơ nào có dính dáng tới Ngọc Thố là lập tức có sự xuất hiện của Maquy, ban đầu chỉ là các bài thơ áo trắng hồn nhiên, ban đầu chỉ là sự tình cờ rong ruổi, thế mà tôi...chính tôi đã phá vỡ sự hồn nhiên ấy bằng những bài thơ tình mùi mẫn của mình, gây nên ở họ một cuộc tình không quá to cũng không quá nhỏ, chỉ thầm lặng mà đau buốt trái tim tôi
    Ngày 25 tháng 2 năm 2004
    Hàn My có viết bài thơ sau đây:
    (Kỷ niệm êm đềm của tuổi thơ
    Bao nhiêu dấu ấn chẳng phai mờ
    Của tuổi học trò từ dạo ấy
    Đến cả trong tôi những giấc mơ)
    Maquy lại phúc đáp:
    (Cuộc đời người ôi sao ngắn ngủi
    Được chăng ba vạn sáu ngàn ngày
    Người mấy ai sống thọ bách niên
    Sinh từ đất rồi về từ đất)
    Maquy post thêm:
    (Trông hoaì người chẳng thấy
    Chỉ thấy.........kiểm duyệt bài
    port bài suốt cả ngày
    đến chiều về mới thấy !
    chán)
    Trước cái lối thơ ngông của Maquy tôi cảm thấy rất thú vị, và tôi đã giả vờ khoác chiếc mặt nạ Hàn My viết một bài thơ chọc ghẹo him. Tôi post mà không hề biết rằng mình đang dần tạo nên tấn bi kịch cho mình
    (Ông Maquy ới ời
    Trông ai mà lắm thế
    Chờ chi cô bé ấy
    Hữu duyên ắt gặp nì
    Đừng bảo trông mà nhớ
    Đừng bảo chờ mà mong
    Biết người có thật lòng
    Để lòng bé nhớ mong
    Đừng vội chán
    Đừng vội nản
    Đừng đốt lòng em được ích gì)
    Maquy bắt đầu bị cuốn hút vào lời thơ của tôi, tôi cơ hồ cảm nhận qua bài post ở chàng sự mênh mang khó hiểu
    Maquy lấy chữ ký của Ngọc Thố dẫn chứng cho tâm tư mình
    (Nhớ cái "Trăm năm dễ mấy lần tao ngộ,"
    Mong mãi " Một kiếp trần ai một mối duyên"
    Suốt cả ngày Ma tìm nguời tri kỉ
    Để mai này đặn " một mối duyên ")
    Tôi đã đem hết sự nhắn nhủ của Maquy truyền đạt lại cho Hàn My, Hàn My vốn rất ít thời gian lên mạng, nên phó mặc cho sự tự tung của tôi, khi nghe tôi nói nàng không khỏi ngỡ ngàng
    -Chị bảo sao, him phải lòng em?
    -Hình như là vậy- Tôi đáp chắc chắn
    Nàng thở dài
    -Khó tin quá, chỉ qua mấy bài thơ mà có thể cảm nhau được ư?
    -Được chứ! không những qua thơ, thậm chí chỉ một dòng tự sự mà họ có thể sống chết suốt đời
    -Vô lý - Hàn My kêu lên- quá phi lý-Hàn My lại gào to -mọi tình yêu trên đời nếu dễ dàng tới như vậy, thì cũng dễ dàng từ bỏ, chẳng qua đó là một cú sốc tâm lý, sự nhạy cảm làm họ yêu trong lệch lạc
    Tôi chưng hửng trước mọi ngôn từ sắc bén mà Hàn My sử dụng, ngay cả một nhà viết truyện như tôi cũng còn chưa dễ gì nghĩ tới. Có khoảng không gian trầm mặc dành cho Hàn My suy tư, nhìn vẽ mặt buồn hiu hắt của nàng là tôi chợt hiểu, nàng đang nhớ về Bảo, câu chuyện tôi kể cho nàng nghe về Maquy đã làm lòng nàng bất ổn, nàng sợ mình sẽ lao vào một chiếc lưới vô hình, trò chơi của tôi sẽ đem lại một kết quả tồi tệ, mà với Bảo nếu sự thật dĩ lỡ thì mặc cảm phản bội tình yêu (mặc dù chưa bội phản) cũng gây ra nhiều khổ sở cho nàng.
    Hàn My gục đầu xuống bàn, lớp học đang trong giờ tự do ngôn luận nên mọi người ai cũng thoải mái, họ kéo đi uống nước, hay ra băng ghế phía trước ban công mà trò chuyện, bên ngoài là cả sự vui tươi, còn trong lớp đôi chúng tôi lại có chút căng thẳng, Hàn My yếu ớt nói:
    -Bình, chị hãy cho em sự yên ổn được không? em chỉ muốn post thơ... popst thơ và đuổi theo bước tiến của Bảo, chứ ngoài ra những chuyện khác em không quan tâm
    -OK, chị biết phải làm gì rồi, dù gì thì em cứ post thơ của em, cứ thây kệ him muốn trả lời hay không trả lời, mình cứ xem him như vô hình
    Hàn My tủm tỉm cười
    -Rõ ràng him đã rất vô hình, him là Ma Quỷ, Ma Quỷ thì đâu có biết hình dạng
    Bấy giờ tôi mới thấy mình rõ ràng ngớ ngẩn, tôi nhìn Hàn My quê xệ, Hàn My nhìn tôi liếng thoắng, không hẹn mà chúng cùng bật ra những tiếng cười giòn giã

Xem Tiếp Chương 18Xem Tiếp Chương 22 (Kết Thúc)

Chuyện Đời Tôi ( Phần I )
  » Xem Tập 1
  » Xem Tập 2
  » Xem Tập 3
  » Xem Tập 4
  » Xem Tập 5
  » Xem Tập 6
  » Xem Tập 7
  » Xem Tập 8
  » Xem Tập 9
  » Xem Tập 10
  » Xem Tập 11
  » Xem Tập 12
  » Xem Tập 13
  » Xem Tập 14
  » Xem Tập 15
  » Xem Tập 16
  » Đang Xem Tập 17
  » Xem Tiếp Tập 18
  » Xem Tiếp Tập 19
  » Xem Tiếp Tập 20
  » Xem Tiếp Tập 21
  » Xem Tiếp Tập 22
 
Những Truyện Dài Khác
» Liêu Trai Chí Dị
» Pie Đệ Nhất
» Thiên Thần Và Ác Quỷ
» Tuyết Bỏng
» Cuộc Đời Của Pi ( Phần II )
» Mao: The Unknown Story
» Con Lừa Và Tôi