Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Tên Truyện   Tác Giả   Truyện hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Nghe Truyện Ngắn Audio
Nghe Truyện Dài Audio
Nghe Truyện Ma Audio
Truyện Cổ Tích Video
Học Sinh Cười
Truyện Cổ Tích
Truyện Cười
Truyện Dài
Truyện Học Trò
Truyện Kiếm Hiệp
Truyện Ma (Kinh Dị)
Truyện Ngắn
Truyện Quỳnh Dao
Tất Cả Thi Sĩ
 
Truyện Kiếm Hiệp » Độc Nhãn Hắc Lang Tác Giả: Vô Danh Tiên Sinh    
Phong Lôi Thập Nhị Phất

    Phong Trần Cuồng Khách liền dừng chân đứng lại trước cửa động, đưa đôi mắt sáng quắc nhìn thẳng vào mặt của Thích Đinh Nhạn, lạnh lùng nói :
    - Thích Đinh Nhạn, trước khi ta truyền võ công cho ngư ơi, ta cần phải nói cho ngư ơi rõ :
    điểm thứ nhứt, sau khi ngư ơi học thành tài, nếu ai hỏi ngư ơi có phải là đồ đệ của ta chăng, thì ngư ơi phải phủ nhận ngay !
    - Thì vốn thực tôi nào phải là đồ đệ của ông đâu !
    - Điểm thứ hai, là vì ta đã có lời thề phải đợi đến ba tháng nữa mới có thể bước ra khỏi sơn động này, vậy trong vòng ba tháng đó, ngư ơi hãy giúp ta tìm hiểu một người!
    - Ai thế ?
    - Người ấy là Lê Thái Hoa !
    Thích Đinh Nhạn nghe thế không khỏi giật bẳn người, nói :
    - Cô ấy...không phải đã chết rồi sao ?
    - Phải ! Mọi người đều bảo là nàng đã chết rồi. Nhưng trong thư của Võ Lâm Chi Thần đã nói úp mở là dường như nàng cha chết.
    - Ồ ! Nếu nàng thực sự cha chết thì làm thế nào ?
    - Thì ngư ơi sẽ cho ta biết !
    - Nhưng tôi không biết mặt cô ấy kia mà ?
    - Bởi thế, ta mới có ý truyền cho ngư ơi một thế võ tuyệt nghệ...
    Nói đến đây, ông bỗng dừng lại trong giây lát, mới tiếp :
    - Đường võ của ta đã thành danh là Phong Lôi Thập Nhị Phất. Môn võ này gồm có bốn chiêu, mỗi chiêu lại có ba thế, cộng tất cả là mời hai thế. Chiêu thứ nhứt là Phong Thanh Lôi Vũ, chiêu thứ hai là Phong Quyển Tàn Vân, thứ ba là Phong Vân Biến Sắc, và thứ tư là Phong Lôi Giao Minh. Giờ đây, ta dạy cho ngư ơi bốn chiêu gồm mời hai thế ấy !
    Nói dứt lời, Phong Trần Cuồng Khách bắt đầu từ chiêu thứ nhứt biểu diễn rất chậm để dạy cho Thích Đinh Nhạn.
    Thực không ngườ, Thích Đinh Nhạn đã được may mắn to tát như thế. Chàng đã bị rơi xuống hố sâu, chẳng những không chết mà còn học được Phong Lôi Thập Nhị Phất của bậc võ lâm kỳ tài này !
    Mặt trời đã ngã về Tây, màn đêm đã bắt đầu buông rũ...
    Đến khi Thích Đinh Nhạn đã học xong Phong Lôi Thập Nhị Phất rồi thì đêm đi vào canh ba. Phong Trần Cuồng Khách thấy Thích Đinh Nhạn chỉ trong vòng nửa ngày đã có thể phát huy đến bảy phần mời uy lực của môn võ ấy thì không khỏi thầm than rằng :
    - Bậc kỳ tài tuyệt đỉnh, mai sau trong võ lâm ngoài nó ra thì không còn ai vào đây nữa.
    Nghĩ thế, ông bèn nói :
    - Thích Đinh Nhạn, ngư ơi đã học xong chưởng pháp của ta. Chưởng pháp này chỉ có ta và Lê Thái Hoa biết thôi. Trước kia, giữa hai người đã có giao ước với nhau là chỉ có trong trường hợp cả hai cùng sát cánh với nhau mới được xử dụng chưởng pháp ấy. Đồng thời, nếu sau này thấy ai biết được chưởng pháp ấy thì nên hiểu đấy là môn đồ của ta hoặc của nàng mà thôi.
    Thích Đinh Nhạn tỏ ý lĩnh hội. Phong Trần Cuồng Khách lại nói tiếp :
    - Hơn nữa, dù trong trường hợp nào, ngư ơi cũng không được tiết lộ nơi trú ngụ của ta !
    - Tôi đã hiểu rồi. Tha lão tiền bối, giờ đây thì tôi có thể đi được rồi chứ ?
    - Phải ! Ngư ơi có thể đi được rồi. Dù là ta may mắn đánh cuộc thắng ngư ơi nhưng ta cũng muốn nhân dịp này nói rõ cho ngư ơi biết tất cả những bí mật chung quanh các quân cờ bằng hồng ngọc kia !
    - Thực vậy chứ ?
    - Lẽ tất nhiên là ta đâu lại hại ngư ơi. Những quân cờ bằng hồng ngọc ấy nguyên là của Võ Lâm Chi Thần để lại. Võ Lâm Chi Thần là một người võ công quán tuyệt trong thiên hạ.
    - Vậy không ai có thể đối địch nổi với ông ấy hay sao ?
    - Theo ta biết, trong chốn giang hồ không thể tìm ra được một người nào đối địch nổi với ông ta hết. Nhưng theo ông ấy nói, thì ở vùng Trung Nguyên lại còn có bốn người võ công cao hơn cả ông ta nữa !
    - Bốn người ấy là ai thế ?
    - Đấy là Tình, Thiên, Trường, Hận.
    - Tình, Thiên, Trường, Hận là ai thế ?
    - Người thứ nhứt là Tình Hải Đoạn Trường Nhân. Người thứ hai gọi là Thiên Âm Lão Nhân. Người thứ ba gọi là Trường Thủ Thần Nhân. Người thứ tư là Hận Thế Ma Nhân. Bốn người ấy gọi chung là Tình Thiên Trường Hận. Nhưng ở trong chốn giang hồ chỉ nghe đồn đại là có bốn người đó, song trong thực tế thì cha có ai gặp cả.
    - Võ công của Tam Võ V ương, nếu so với Võ Lâm Chi Thần thì sao ?
    - Sưuýt soát như nhau !
    - Như thế, tại sao ba người ấy lại bị Võ Lâm Chi Thần nhốt được ?
    - Nhờ ông ấy dùng mu mẹo đấy thôi !
    Chừng ấy, Thích Đinh Nhạn mới hiểu rõ. Sỡ dĩ Võ Lâm Chi Thần nhốt được Tam Võ V ương là nhờ khéo dùng mu chước.
    Phong Trần Cuồng Khách lại nói tiếp :
    - Trước khi đề cập đến những quân cờ hồng ngọc này, cần phải nói đến ba cái xác chết do Thông Thiên Ma Tôn huấn luyện gọi là Hoạt Cương Thi ấy đã. Ba con Hoạt Cương Thi đó là do một trăm đứa bé gái ngâm vào một thứ thuốc thiệt độc, luyện trong mấy mươi năm mới thành được.
    Ba con Hoạt Cương Thi ấy, tuy lúc đó đã bị Võ Lâm Chi Thần dùng lửa Tam Muội đốt chết, nhưng sự thực thì nó cha chết hẳn.
    Thích Đinh Nhạn không khỏi giật nẩy mình, nói :
    - Cha chết ? Hoạt Cương Thi cha chết sao ?
    - Đúng như vậy ! Hoạt Cương Thi đã được luyện thành một thứ thân xác không tiêu diệt được.
    Lúc đó, chẳng qua nó bị hôn mê mà thôi. Mấy mươi năm sau nó vẫn có thể tái hiện trong giang hồ nữa...
    - Nếu nó tái hiện trong chốn giang hồ thì nguy ngập biết bao nhiêu ?
    - Đấy là một việc vượt ra ngoài sức tưởng tượng của Võ Lâm Chi Thần Trần Đế.
    Lúc ấy, Trần Đế giết lầm U Minh Chân Chủ nên tự móc mất một mắt và xuống tóc gởi thân vào Không môn. Đó là một việc ai cũng đều biết cả.
    Mời lăm năm về trước, Trần Đế bỗng nhiên tìm đến ta giao cho ta mời sáu quân cờ phía đỏ bằng hồng ngọc. Trong số quân cờ đó, có năm quân cờ quý báu nhứt gọi là Ngũ Bảo.
    - Tại sao gọi là Ngũ Bảo ?
    - Trong số mời sáu quân cờ đỏ ấy, có năm quân chính là một thứ chất nổ hết sức mạnh mẽ. Nếu dụng mạnh nó thì sẽ nổ tung và giết người ngay tại chổ...
    - Đâu lại có chuyện ấy được ?
    - Tại sao lại không thể có chứ ?
    - Những quân cờ ấy đều làm bằng hồng ngọc thì đâu lại chứa thuốc nổ trong ấy được ?
    - Đúng vậy, chính vấn đề là ở chỗ đó. Theo ông ta nói, năm quân cờ đó chỉ có một lớp hồng ngọc mõng bên ngoài mà thôi. Ngoài ra, lại còn ba vật quý nữa. Song, ba vật quý ấy là gì, ông ấy không có nói rõ cho ta biết. Cuối cùng, trong số đó lại còn có mấy quân ghi chép tất cả võ học cao tuyệt của ông trong đấy.
    - Vậy, năm quân cờ có chất nổ ấy là năm quân cờ gì ?
    - Ta cũng không biết. Tuy ta có xem qua tất cả những quân cờ đó nhưng vẫn không thể nhận ra được.
    Nhưng bỗng một hôm, tất cả mời sáu quân cờ của ta giữ đều biến mất tất cả.
    - Ai đã trộm nó thế ?
    - Ta cũng không biết được.
    Nhưng Võ Lâm Chi Thần dường như biết trước được việc ấy, nên sau khi những quân cờ đó bị mất độ hai ngày thì ông ấy lại đến nói rằng :
    “Võ Lâm thực tránh không khỏi cái họa này. Bần tăng đây vốn có ý lo cho sự an nguy cho võ lâm, nhưng trái lại đã gây thêm cho võ lâm một cuộc lưu huyết. Vậy, có lẽ bần tăng sẽ chết một cách thê thảm cũng nên.” Ta có hỏi ông ấy ai đã trộm mời sáu quân cờ của ta giữ, ông cho biết chính là Lại Thủ Ma Đạo. Nhưng gã này vừa mới trộm được thì bị kẻ khác giết chết. Do đó, số quân cờ bên đỏ kia bị phân tán trong tay nhiều người.
    - Phải rồi, số quân cờ bên đỏ ấy hiện nay đã xuất hiện trong chốn giang hồ. Giờ đây, ngoại trừ sáu con Xưa Pháo Mã, toàn bộ đều lọt vào tay Ngân Diện Hội.
    - Ngư ơi bảo là ngoại trừ sáu con Xưa Pháo Mã phải không ?
    - Đúng như vậy, lão tiền bối có biết sáu con ấy rơi vào tay ai không ?
    Phong Trần Cuồng Khách lắc đầu nói :
    - Ta không được biết. Thuở ấy, Võ Lâm Chi Thần để lại những quân cờ này rất có thể là ông biết trước Hoạt Cương Thi sẽ tái xuất hiện. Hơn nữa, Thông Thiên Ma Tôn lúc bị Ông ấy đánh rớt xuống hố sâu nghe đâu cha chết liền mà phải đợi đến mời hôm sau y mới hoàn toàn chết hẳn.
    - Như vậy ba mươi hai quân cờ cả đỏ lẩn xanh này có tương quan đến những con Hoạt Cương Thi ấy sao ?
    - Đúng như vậy !
    - Còn Tam Võ V ương thì thế nào ?
    - Bọn họ đã bị vây trong Kỳ trận cho đến ngày hôm nay.
    - Nếu ba người ấy tái xuất hiện trong chốn giang hồ thì họ có đủ năng lực để diệt trừ những con Hoạt Cương Thi ấy không ?
    - Việc đó rất khó nói !
    - Như thế mời sáu quân cờ bên xanh này có công dụng gì ?
    - Về phần đó, Võ Lâm Chi Thần không có nói rõ cho ta được biết. Hiện nay, mời sáu quân cờ ấy đều do ngư ơi cất giữ, vậy ngư ơi thử tìm hiểu những bí mật bên trong của chúng xem sao ?
    Thích Đinh Nhạn buột miệng nói :
    - Trong số này có thể có những quân chứa thuốc nổ không ?
    - Đây thực là một điều khó nói !
    Thích Đinh Nhạn bỗng sờ vào túi lấy ra một quân cờ vung tay ném thẳng vào phía một góc tùng. Chàng tin rằng nếu trong ấy có thuốc nổ thì qua sự va chạm ấy nó sẽ nổ tung ngay.
    Nhưng chỉ nghe một tiếng “cạch” rồi quân cờ ấy rơi xuống đất nằm yên ở đấy chứ không nổ tung chi cả. Thích Đinh Nhạn bước tới nhặt lên, rồi nói :
    - Không phải thuốc nổ !
    Phong Trần Cuồng Khách nói :
    - Cũng may là chẳng phải thuốc nổ bằng không người tất đã bị nổ tan xương nát thịt rồi !
    Thích Đinh Nhạn nghe thế không khỏi bắt rùng mình nên liền định thần quay về Phong Trần Cuồng Khách nói :
    - Tha lão tiền bối, tôi xin đi đây !
    - Ngư ơi cứ đi đi. Ba tháng sau chúng ta sẽ gặp lại trong bước đường giang hồ.
    Thích Đinh Nhạn sau khi cùng Phong Trần Cuồng Khách chia tay thì bỗng có cảm giác quyến luyến vô cùng. Vì dù sao Phong Trần Cuồng Khách cũng có ơn cứu mạng cho chàng, hơn nữa lại truyền dạy những đường chưởng pháp lại hại cho chàng nữa.
    Bởi thế, mắt chàng không khỏi ngấn lệ trong khi chia tay, chàng lao mình chạy bay đi.
    Sau khi ra khỏi cánh rừng tùng, Thích Đinh Nhạn đưa mắt nhìn lại sờn núi cao nơi mà chàng đã bị hụt chân té xuống.
    Bỗng nhiên, ngay lúc ấy có tiếng người từ xa vọng lại :
    - Thằng bé họ Thích kia, ta tưởng đâu ngư ơi rơi xuống hố sâu chết rồi đấy chứ ?
    Tiếp theo đó, lại có một giọng nói khác vọng lại :
    - Dù thế nào chúng ta cũng phải lấy cho kỳ được nửa bộ cờ trong người nó, bằng không thì chúng ta làm thế nào trở về gặp mặt Hội trưởng cho được ?
    - Phải rồi...
    Tiếng nói cha dứt, Thích Đinh Nhạn thấy có ba bóng người chạy bay đến phía mình.
    Thích Đinh Nhạn cười lạnh lùng rồi thầm nói rằng :
    - Các ngư ơi không chịu buông tha cho Thích Đinh Nhạn ta, ta nào chịu buông tha cho các ngư ơi chứ ?
    Vừa nghĩ thế, chàng liền lao mình bay thẳng về ba bóng người nọ, quát to :
    - Nạp mạng lại đây !
    Thế chưởng tấn công bất thần của Thích Đinh Nhạn vừa mau như điện chớp vừa mạnh mẻ phi thường.
    Vì đấy chính là thế Phong Quyển Tàn Vân trong Phong Lôi Thập Nhị Phất.
    Ba Người Mặt Bạc ấy chẳng ngờ bị chận đánh bất thình lình giữa đường như vậy, nên khi họ vừa hay kịp thì đã nghe một tiếng gào thảm thiết vang lên, một Người Mặt Bạc ngã lăn ra đất một lợt vói tiếng gào ấy.
    Hai Người Mặt Bạc còn lại thấy thế liền dừng chân ngay. Khi họ đưa mắt nhìn kỹ thấy người tấn công đột ngột ấy không ai khác hơn Thích Đinh Nhạn, nên không khỏi giật nẩy mình.
    Thích Đinh Nhạn cười ha hả, nói :
    - ý trời không bằng ý người.
    Vậy các ngư ơi hãy nạp mạng lại đây !
    Câu nói vừa dứt, chưởng lực của chàng đã quét ngay ra lần thứ hai.
    Hai Người Mặt Bạc thét to một tiếng, rồi chia hai bên mặt và trái, tràn tới vung chưởng đánh thẳng vào đối ph ương. Thấy thế, Thích Đinh Nhạn liền vung cả hai chưởng lên. Tay phải dùng thế Phong Thanh Lôi Vũ, tay trái dùng thế Phong Vân Biến Sắc cùng đánh ra một lúc.
    Chưởng pháp Phong Lôi Thập Nhị Phất có một sự biến ảo khôn lường và một uy lực vô cùng mãnh liệt. Nên khi một chưởng đánh ra, bên trong ngầm chứa không biết bao nhiêu điều tinh thâm kỳ diệu, hiểm hóc phi thường.
    Bởi thế, sau khi luồng chưởng phong của chàng quét qua, thì liền nghe hai tiếng gào thảm thiết. Thế là hai Người Mặt Bạc ấy đều bị chết dưới tay của Thích Đinh Nhạn.
    Thích Đinh Nhạn dường như cũng không ngờ rằng mình có một tài nghệ cao cường đến thế, chàng không khỏi sửng sốt.
    Nhưng trong khi chàng đang định lao người bỏ đi, bỗng từ phía sau lưng đã có tiếng người quát to rằng :
    - Đứng lại !
    Thích Đinh Nhạn nghe thế không khỏi giật mình. Chàng quay mặt nhìn lại, trông thấy có một lão già thân mình gầy đét như que củi, tay cầm gậy, đứng sững ở đấy tự bao giờ.
    Thích Đinh Nhạn sửng sốt nói :
    - Ông định làm chi thế ?
    Sắc mặt của lão già ấy không có một tí tình cảm, lạnh lùng nói :
    - Thằng bé kia, chưởng pháp Phong Lôi Thập Nhị Thức của ngư ơi có phải học được từ Phong Trần Cuồng Khách không ?
    Thích Đinh Nhạn nghe thế không khỏi thầm giật mình, nói :
    - Đúng thế, ông...làm sao biết được ?
    Lão già ấy cười nhạt nói :
    - Ông ta hiện giờ ở đâu ?
    - Vấn đề đó xin ông tha lỗi, tôi không thể nói được !
    Lão già ấy mặt liền biến sắc, giận dữ quát rằng :
    - Ngư ơi thực không nói chăng ?
    - Đúng như vậy !
    Lão già cầm gậy kia liền cất tiếng cười như cuồng dại, nói :
    - Ngư ơi định tìm cái chết mà !
    Tiếng “mà” vừa nói dứt, lão ta liền lao mình tới nhanh như điện xẹt, thò tay mặt ra chụp thẳng vào Thích Đinh Nhạn.
    Thế võ vừa chụp ra của lão cầm gậy có thể nói tuyệt diệu phi thường.
    Thích Đinh Nhạn trông thấy thế liền dùng thế Phong Vân Biến Sắc phản công trả lại.
    Nhưng chưởng thế của chàng mới đánh ra một nửa thì bỗng cảm thấy toàn thân tê dại, rồi đơ cả người, té lăn ra đất. Vì ngay lúc đó chàng đã bị chiếc gậy của lão già điểm nhằm huyệt đạo rồi.
    Thích Đinh Nhạn hết sức sợ hãi, đồng thời chàng cũng không hiểu trong chốn giang hồ có ai võ công lại cao cường đến như thế.
    Lão già cầm gậy liền thò tay nhắc bổn Thích Đinh Nhạn lên, lạnh lùng quát :
    - Ngư ơi có bằng lòng nói hay không, Phong Trần Cuồng Khách hiện giờ ở nơi đâu?
    Thích Đinh Nhạn cười nhạt nói :
    - Ông định tìm ông ây để làm gì ?
    - Ta có việc cần gặp ông ấy !
    - Việc chi thế ?
    Lão già cầm gậy biến hẳn sắc mặt, giận dữ nói :
    - Ngư ơi thực không chịu nói hay sao ?
    Thích Đinh Nhạn cười tự nhiên nói :
    - Nếu không bằng lòng nói, ông dám làm chi tôi ?
    - Ta sẽ giết ngư ơi !
    - Vậy ông thử xuống tay xem nào ?
    Lão già cầm gậy mặt liền biến sắc từ từ đưa cao chiếc gậy lên, xem ra như có vẻ sẽ đập chết Thích Đinh Nhạn.
    Bỗng nhiên ngay lúc ấy từ phía sau lưng có một giọng nói truyền đến rằng :
    - Ông bạn, xin nương tay cho !
    Giọng nói ấy lọt vào tai Thích Đinh Nhạn, chàng không khỏi giật mình, vì chính là tiếng của Phong Trần Cuồng Khách. Thích Đinh Nhạn bèn quay mặt về phía có tiếng nói, thì quả nhiên thấy ông ta đang đứng cách đó ba trượng.
    Lão già cầm gậy thả Thích Đinh Nhạn xuống, rồi lạnh lùng nói :
    - Thực không ngờ Thôi Thiên Hàn lại ở nơi đây !
    Phong Trần Cuồng Khách Thôi Thiên Hàn không khỏi giật mình. Ông ta đưa đôi mắt kinh ngạc nhìn lão già một lúc, nhưng vẫn không nhớ ra lão là ai ?
    Lão già cầm gậy liền giải trừ huyệt đạo cho Thích Đinh Nhạn, rồi lạnh lùng nói :
    - Thằng bé kia, từ đây về sau chớ kiêu ngạo ngông cuồng như thế nữa, bằng không thì việc làm của ngư ơi cha thành là đã bị thất bại rồi đó !
    Nói đoạn, lão bước thẳng đến phía Phong Trần Cuồng Khách đang đứng.
    Phong Trần Cuồng Khách tuy thầm kinh ngạc, nhưng vẫn giữ vẻ điềm nhiên cất tiếng cười to, nói :
    - Xin ông tha lỗi cho, vì đôi mắt của Thôi mỗ quá kém cỏi, nên không biết các hạ là cao nhân ph ương nào...
    - Việc ấy ông không cần phải hỏi !
    - Vậy xin ông cho biết ông tìm tôi có việc chi thế ?
    Lão già cầm gậy hiện sắc giận dữ, quát lớn :
    - Để giết ngư ơi chớ có việc chi khác nữa ?
    Sắc mặt của lão già tràn đầy sát khí, chẳng những khiến Thích Đinh Nhạn trông thấy phải ớn lạnh cả tâm can, mà đến ngay Phong Trần Cuồng Khách cũng không khỏi kinh hãi.
    Với một thế gậy mà lão già ấy vừa hạ Thích Đinh Nhạn, Phong Trần Cuồng Khách đoán biết mình cha hẳn là người đủ sức đối địch với lão ta. Nghĩ thế, nên ông ta lui lại một bước, nói :
    - Tôi với ông không có thù oán chi...
    - Không có thù oán thì ta không giết ngư ơi được sao ?
    Phong Trần Cuồng Khách nghe thế thì biến hẳn sắc mặt, nói :
    - Như vậy, ông là người chịu mệnh lệnh của Lê Thái Hoa đến tìm tôi đấy chăng ?
    - Lê Thái Hoa ! Ha ha ha...
    Lão già cầm gậy nghe thế cất tiếng cười to như cuồng dại. Chuỗi cười của lão ta chẳng những rất chướng tai mà còn có tính cách lạnh lùng và khinh miệt không thể tả.
    Phong Trần Cuồng Khách là một người rất tự cao, thử hỏi làm thế nào chịu được thái độ ấy, nên liền cất tiếng quát to :
    - Ông cười chi thế ?
    Tiếng nói cha dứt thì Phong Trần Cuồng Khách đã vung chưởng lên đánh thẳng vào lão già cầm gậy.

Xem Tiếp Chương 20Xem Tiếp Chương 90 (Kết Thúc)

Độc Nhãn Hắc Lang
  » Xem Tập 1
  » Xem Tập 2
  » Xem Tập 3
  » Xem Tập 4
  » Xem Tập 5
  » Xem Tập 6
  » Xem Tập 7
  » Xem Tập 8
  » Xem Tập 9
  » Xem Tập 10
  » Xem Tập 11
  » Xem Tập 12
  » Xem Tập 13
  » Xem Tập 14
  » Xem Tập 15
  » Xem Tập 16
  » Xem Tập 17
  » Xem Tập 18
  » Đang Xem Tập 19
  » Xem Tiếp Tập 20
  » Xem Tiếp Tập 21
  » Xem Tiếp Tập 22
  » Xem Tiếp Tập 23
  » Xem Tiếp Tập 24
  » Xem Tiếp Tập 25
  » Xem Tiếp Tập 26
  » Xem Tiếp Tập 27
  » Xem Tiếp Tập 28
  » Xem Tiếp Tập 29
  » Xem Tiếp Tập 30
  » Xem Tiếp Tập 31
  » Xem Tiếp Tập 32
  » Xem Tiếp Tập 33
  » Xem Tiếp Tập 34
  » Xem Tiếp Tập 35
  » Xem Tiếp Tập 36
  » Xem Tiếp Tập 37
  » Xem Tiếp Tập 38
  » Xem Tiếp Tập 39
  » Xem Tiếp Tập 40
  » Xem Tiếp Tập 41
  » Xem Tiếp Tập 42
  » Xem Tiếp Tập 43
  » Xem Tiếp Tập 44
  » Xem Tiếp Tập 45
  » Xem Tiếp Tập 46
  » Xem Tiếp Tập 47
  » Xem Tiếp Tập 48
  » Xem Tiếp Tập 49
  » Xem Tiếp Tập 50
  » Xem Tiếp Tập 51
  » Xem Tiếp Tập 52
  » Xem Tiếp Tập 53
  » Xem Tiếp Tập 54
  » Xem Tiếp Tập 55
  » Xem Tiếp Tập 56
  » Xem Tiếp Tập 57
  » Xem Tiếp Tập 58
  » Xem Tiếp Tập 59
  » Xem Tiếp Tập 60
  » Xem Tiếp Tập 61
  » Xem Tiếp Tập 62
  » Xem Tiếp Tập 63
  » Xem Tiếp Tập 64
  » Xem Tiếp Tập 65
  » Xem Tiếp Tập 66
  » Xem Tiếp Tập 67
  » Xem Tiếp Tập 68
  » Xem Tiếp Tập 69
  » Xem Tiếp Tập 70
  » Xem Tiếp Tập 71
  » Xem Tiếp Tập 72
  » Xem Tiếp Tập 73
  » Xem Tiếp Tập 74
  » Xem Tiếp Tập 75
  » Xem Tiếp Tập 76
  » Xem Tiếp Tập 77
  » Xem Tiếp Tập 78
  » Xem Tiếp Tập 79
  » Xem Tiếp Tập 80
  » Xem Tiếp Tập 81
  » Xem Tiếp Tập 82
  » Xem Tiếp Tập 83
  » Xem Tiếp Tập 84
  » Xem Tiếp Tập 85
  » Xem Tiếp Tập 86
  » Xem Tiếp Tập 87
  » Xem Tiếp Tập 88
  » Xem Tiếp Tập 89
  » Xem Tiếp Tập 90
 
Những Truyện Kiếm Hiệp Khác