- Dắt xe khỏi cổng trường, Như Thủy hoàn toàn bất ngờ khi thấy THái Tuấn đang cười với cô, ngay trước mắt . Nụ cười làm con tim cô nhoi nhói buốt - Thái Tuấn tới gần Thủy, giọng anh thât. ngọt ngào:
- Em làm bài tốt chứ ?
- Như Thủy ngỡ ngàng và xúc động trước cử chỉ của Tuấn . Ngày trước, mỗi mùa thi cô từ trường ra, đều có ba mẹ đón đợi cô, ân cần chia sẽ những vui buồn cùng cô . Bây giờ cảm giác hạnh phúc, tuyệt vời của một gia đình đã không còn trong cô . Cô dửng dưng trước mọi hoàn cảnh đón đưa chờ đợi . Chính Thanh Trà, hôm nay cũng được dì Út nó từ Canada về, đưa đến phòng thi, rồi đón về ngay từ lúc đó - Thái Tuấn lo lắng:
- Sao em buồn ? Không trả lời tôi ? Phải vì bài làm không được không ?
- Như Thủy chậm lắc đầu:
- Tôi đang bất ngờ, vì không hiểu sao anh lại đến đây ? Anh nói, công việc của anh bận rộn lắm kia mà - Thái Tuấn từ tốn:
- Tôi muốn được chia sẽ với em . Sẽ buồn vô cùng, khi bưới khỏi phòng thi, ta vẫn môt. mình với ta - Tại sao anh biêt tôi... chỉ một mình - Thái Tuấn dịu dàng:
- Vì em đã từng kể . Vì những gì liên quan đến em tôi điều biết . Dĩ nhiên em vẫn còn gia đình, cuộc sống vẫn hơn nhiều người khác . Chỉ ở góc độ nào đó, em đơn độc thôi - Như Thủy cau mày:
- Anh hơi bị tò mò rồi đấy . Nghề của anh là dệt lụa in vải kia mà - Thái Tuấn trang nghiêm:
- Lúc này tôi chưa thể giải thích với em . Tôi không muốn em mãi lánh tôi, và muốn mỗi ngày được đón đưa em về - Như Thủy cuống lên . Cô đã đủ thông minh để hiểu những lời nói của Tuấn là một lời ngỏ khởi đầu cho tình cảm trai gái . Ôi trời ! Tại sao không là Thanh Trà ? Hình như nó cũng rất thích Tuấn ?
- T.ai sao lại là cô chứ ?
- Đôi mắt Tuấn thật sáng, thật nồng nàn khiến Thủy thấy mình như chơi vơi - Tuấn đề nghị:
- Chúng ta tìm một nơi nào đó để ăn trưa nha . Lúc này, em đừng nghĩ ngợi gì cả . Ráng thi cho tốt môn cuối cùng - Tự nhiên Như Thủy lại gât. đầu . Cô trèo lên xe Tuấn thât. nhẹ và ngồi cách anh môt. khoảng - Thái Tuấn ân cần:
- Em nên ngồi xích lại . Anh chạy xe hơi ẩu, nhưng đảm bảo an toàn - Như Thủy cong môi:
- Đã ẩu, còn an toàn ! Lẻo mép nhất là anh - Cô cảm thấy mình như bay theo từng cơn gió . Một chút buâng khuâng xen nhẹ . Và bât chợt Thủy thấy Huy đứng bên chiếc xe của anh, anh nhìn theo cô, khuôn mặt lặng buồn . Bên Huy có Cẩm Tú đang tíu tít . Anh còn cần gì nữa chứ - Thái Tuấn tự chọn món ăn cho cô . Anh chăm sóc cô thật ân cần . Hơn cả Cao Cường và Huy - T.ai sao cô lại đem ba người đàn ông ra so sánh lúc này nhỉ ? Không tự lý giải được . Thủy chỉ biết, là những ý nghĩ chợt đến với cô thôi - Gần cuối bữa ăn, Như Thủy thấy một cô gái rất đẹp đang săm săm tiến về bàn cô ngồi . Nét mặt cô gái đầy kiêu ngạo - Em không ngờ, anh lại đến đa6y vào giờ mà lẽ ra anh phải về nhà dùng cơm trưa - Giọng cô gái vang lên đầy khiêu khích - Thái Tuấn nhìn lên lạnh lùng:
Là em à ? Đi ăn hay đi theo dõi anh vậy, Vân Phượng ?
- Em không có hứng ăn uống ở những nơi này ? Vân Phượng khinh khỉnh - Thái Tuấn nhếch môi:
- Tưởng em ăn trưa, anh sẽ mời em một dĩa cơm mà em thích . Còn không thì thôi . Chúng ta về em - Miệng nói tay Tuấn kéo Như Thủy đứng lên thật nhanh nhưng vẫn dịu dàng - Vân Phượng tức tối:
- Em muốn anh giải thích . Con nhóc nhà quê này là gì của anh ?
Thái Tuấn trừng mắt:
- Em là mẹ anh à ? Hay vợ ? mà đòi hỏi ra lệnh cho anh . Mai mốt cô ấy thi xong, anh sẽ dẫn về thưa với mẹ anh . Được chưa hả ?
- Như Thủy cuống lên:
- Anh Tuấn ! Đừng làm khó em chứ ?
- Thủy không việc gì phải sợ hãi ? Cô ấy cũng như em thôi . Và anh quyết định chọn em, một cô gái sài gòn đơn giản nhất, anh không chọn Vân Phượng - Vân Phượng cay cú:
- Anh không cãi lời bác An được đâu . Ngoài em ra, bác không chịu ai là con dâu ca?
- Quay sang Như Thủy, Vân Phượng cười độc:
- Cô còn trẻ lắm . Không hiểu đàn ông bằng tôi đâu . Tốt nhất, cô đừng hoài vọng ở Tuấn - Như Thủy muốn khoc :
- Tôi chỉ coi anh ấy như bạn bè . Chị không nên nói lung tung - Cô quay phắt ra cửa . Nhanh hơn, Thái Tuấn giữ được cô ba*`ng một vòng tay ôm bât chợt, mạnh mẽ và nồng mùi thuốc - Em đừng nghe lời cô ta . Để anh đưa em trở vào trường . Còn cô, biêt điều thì về đi . Nếu để tôi điên lên, cô cũng biết kết qủa rồi đó - Vân Phượng tức tối:
- Tôi khôgn chịu thua anh đa6u . Chờ đấy Thái Tuấn thở dài:
- Anh xin lỗi . Đã nói những gì không nên nói, nhưng anh ghét sự đeo bám lằng nhằng của cô ta - Như Thủy nghe một chút hụt hẫng đâu đó trong lòng . Cô ngồi lên xe anh một cách gượng gạo . Cô gái kia nhất định là người yêu của Tuấn ? Vậy sao anh lại kéo cô thành bức bình phong ?
- Chị ấy yêu anh phải không ?
- Giọng cô như gió thoảng - Thái Tuấn cựa cựa:
- Cô ấy là con gái bạn mẹ anh . Người lớn thích sắp đặt những gì họ muốn mà không cần nghĩ đến hậ qủa - Chị ấy rất đẹp đấy - Thái Tuấn nhún vai:
- Anh không quan trọng sắc đẹp hào nhoáng bên ngoài . nếu chỉ đơn thuần lấy vợ vì hình thức, Vân Phượng còn lâu mới bằng các cô bạn mà anh quen . Anh muốn có một người bạn đời phải thât. sự hiểu anh và thông cảm những công việc anh làm . Nhất là người ấy phải dịu hiền, nội trợ giỏi - Anh hơi bị tham đấy Nhưng không phải tham tiền, tham bạc hay công danh . Người phụ nữ ấy, nếu chịu khó tìm anh nghĩ mình sẽ có được trong cuộc đời này - Như Thủy mỉm cười:
- Chúc anh tìm đuoc nguoi trong mộng - Ngừng xe cách cổng trường vài mét, Thái Tuấn nhìn cô bằng ánh mắt nồng nàn, lời anh ấm và trầm:
- Chúc em thi tốt . Hết giờ anh sẽ đến đón em Như Thủy chối phắt:
- Khong cần phải thế đâu . Anh nên về với công việc của mình . Thủy không thể đi chơi tối nay đâu - Cô đi thât. nhanh vào sân trường vẫn còn nhiều ánh nắng . Đằng sau tiếng Thái Tuấn vọng đuổi theo:
- Anh sẽ tới đưa em về với nội - Ông cặp bước tới ghế đá dước gốc si già . Điểm hẹn của cô và Thanh Trà - Mắt Như Thủy chớp lia, cô có vẻ bất ngờ khi thấy Huy đang chậm rãi nhả từng hơi thuốc - Khẽ chép miệng, Thủy cố tự chủ:
Huy hôm nay thay đổi ghê . Thành người lớn có khác - Huy nhìn Thủy, ánh mắt buồn kinh khủng, vứt điếu thuốc ra xa, Huy khó nhọc:
- Anh ta là ai vậy Thủy ? đó chính là nguyên nhân để Thủy xa lánh tôi phải không ?
Như Thủy cau mày:
- Huy nói nhảm gì vậy ? Tại sao biêt trách người ta, mà không tự nhìn lại bản thân ?
- Bản thân à ? Tôi nghĩ tôi vẫn không hề thay đổi tình cảm của mình đối với em - Nhưng, Huy không đủ nghị lực để chống lại quyết định của mẹ Huy . Trong mắt bác Uyên, tụi Thủy chỉ là đám con nít lộn xộn ?
Huy mím môi:
- Thủy cho Huy cơ hội, thi xong Huy sẽ nói chuyện rõ ràng với mẹ . Huy muốn có Thủy - Xin lỗi Huy . Tụi mình nên coi nhau là bạn . Cẩm Tú xinh đẹp, gia đình giàu có . Huy đừng đánh đổi - Như Thủy bước đi chậm rãi Huy bât. lên:
- Nghĩa là Thủy chọn anh ta ?
- Nếu đúng, Huy cũng đâu có quyền cấm đoán Thủy phải không ? Đến giờ rồi, chúc Huy làm bài tốt - Huy chẳng thể níu kéo được Thủy . Vì phần lỗi rõ ràng từ phía anh . Thủy đã đúng khi tách khỏi tình cảm của anh . Huy tức giận cho sự bất lực của mình . Tại sao anh không được tự do chọn lựa người vợ cho mình chứ ?
- Cẩm Tú ! Chỉ mới nhắc đến tên cô ta, Huy đã ngán ngẩm . Cuộc đời sao cứ tồn tại những cô gái kiêu kỳ, đỏng đảnh nấp trong chiếc vỏ giàu sang, mà trái tim thì nghèo đến mức tả tơi nhỉ ?...
|
|
|