Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Tên Truyện   Tác Giả   Truyện hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Nghe Truyện Ngắn Audio
Nghe Truyện Dài Audio
Nghe Truyện Ma Audio
Truyện Cổ Tích Video
Học Sinh Cười
Truyện Cổ Tích
Truyện Cười
Truyện Dài
Truyện Học Trò
Truyện Kiếm Hiệp
Truyện Ma (Kinh Dị)
Truyện Ngắn
Truyện Quỳnh Dao
Tất Cả Thi Sĩ
 
Học Sinh Cười » Lõm Quan Thị Tác Giả: Trạng Quỳnh    
     Có một ông quan thị đại nịnh thần, được chúa Trịnh yêu lắm. Ôss;ng ta thường đến chơi nhà Quỳnh, thấy sách thì cũng mượn xem, mà ít khi trả. Quỳnh ghét cay ghét đắng, định chơi xỏ một trận cho chừa. Quỳnh bèn lấy giấy trắng đóng thành quyển sách để sẵn. Một hôm. Thấy bóng quan thị đằng xa, Quỳnh giả vờ cầm sách xem, đợi khi ông ta đến nơi thì giấu đi. Quan thị thấy Quỳnh giấu, ngỡ là sách lạ, đòi xem, Quỳnh bảo:

     - Sách nhảm có gì mà xem.

     Quan thị năn nỉ mãi cũng không được, về tâu với chúa. Chúa đòi Quỳnh sang hỏi, Quỳnh đoán chắc là đòi về chuyện quyển sách, mới lấy bút viết mấy câu vào sách bỏ vào tráp khoá lại, rồi sang hầu. Quả nhiên như thế. Quỳnh tâu:

     - Không có sách gì lạ, chắc thị thần tâu man với Chúa đó.

     Chúa thấy Quỳnh chối, lại càng tin là Quỳnh có sách lạ, bắt phải đem trình. Quỳnh sai người về đem tráp sang, mở ra, chỉ thấy có một quyển sách mỏng, Quỳnh rụt rè không dám đưa. Chúa bảo:

     - Cứ đưa ra. Chúa mở ra xem chỉ thấy có mấy câu:

     - "Chúa vị thị thần viết: Vi cốt tứ dịch, vi cốt tứ dịch. Thị thần quy nhị tấu viết: Thần phùng chỉ phát, thần phùng chỉ phát".

     Chúa ngẫm nghĩ đi lại không biết nghĩa ra làm sao, bảo Quỳnh cắt nghĩa thì Quỳnh rụt rè tâu:

     - Sách ấy là sách nhảm nhí của tiểu thần chỉ xem khi buồn, sợ cắt nghĩa ra, rác tai chúa!

     Chúa nhất định không nghe, bắt Quỳnh cắt nghĩa cho được.

     Quỳnh vâng lệnh tâu với chúa, câu ấy nghĩa là: " chúa hỏi thị thần rằng:

     Làm xương cho sáo, làm xương cho sáo, thì thần quỳ mà tâu rằng: Tôi may ngón tóc, tôi may ngón tóc"

     Quỳnh cắt nghĩa, nhưng chúa cũng chưa hiểu ra lại hỏi:

     - Đã đành nghĩa đen là thế, nhưng mà ý tứ thế nào?

     Quỳnh tủm tỉm không dám nói. Chúa và quan thị đứng hầu bên càng gặng hỏi.

     Quỳnh mới tâu:

     - Xin chúa đọc đảo ngược lại thì ra nghĩa, nhưng mà tục lắm. Bấy giờ chúa với quan thị mới biết Quỳnh lõm, bảo Quỳnh mang sách về.

     Quỳnh ra, quan thị chạy theo trách Quỳnh nhạo cả chúa, thực là vô phụ, vô quân. Quỳnh đáp lại:

     - Ngài nói tôi vô phụ, vô quân thì bọn thập trường thị đời Hậu Hán là gì? Tôi đã giấu mà ngài cứ nịnh để đòi ra cho được thì lỗi tại ai?

     Quan thị tịt mất.

    

Kết Thúc (END)
Trạng Quỳnh
» Tất Cả Đều Câm Điếc
» Trả Ơn Bà Chúa Liễu
» Quỳnh Cúng Thần Hoàng
» Mừng Chúa Thắng Trận
» Phật Say
» Trạng Chết Chúa Cũng Băng Hà
» Hút Chết Vì Quả Đào
» Bà Banh Hết Cả Linh Thiên
» Trả Nợ Anh Lái Đò
» Miệng Kẻ Sang
» Mẹo Trẩy Kinh
» Chúa Liễu Mắc Lỡm
» Bà Chúa Mắc Lõm
» Dòm Nhà Quan Bảng
» Ông Nọ Bà Kia
» Đầu To Bằng Cái Bồ
» Lõm Quan Thị
» Cây Nhà Lá Vườn
» Đối Đáp Với Đoàn Thị Điểm
» Trạng Chữa Bệnh
» Phơi Sách, Phơi Bụng
» Đá Gà Với Quan Thị
» Đất Nứt Con Bọ Hung
» Đơn Trình Bò Chết Của Cô Gái Kẻ Nghì
» Ngọc Người