Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Tên Truyện   Tác Giả   Truyện hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Nghe Truyện Ngắn Audio
Nghe Truyện Dài Audio
Nghe Truyện Ma Audio
Truyện Cổ Tích Video
Học Sinh Cười
Truyện Cổ Tích
Truyện Cười
Truyện Dài
Truyện Học Trò
Truyện Kiếm Hiệp
Truyện Ma (Kinh Dị)
Truyện Ngắn
Truyện Quỳnh Dao
Tất Cả Thi Sĩ
 
Truyện Dài » Con Nai Trong Rừng Tác Giả: Delly    
    Các vị khách của Tử tước Đờ Terxio đang trên đường từ Biarit trở về, nơi họ vừa vui chơi lúc chiều. Đoàn xe ngựa của họ đang lăn bánh trên con đường đưa đến lâu đài Uxagio, đi giữa những cánh đồng cỏ mà cảnh chiều tà đẹp êm ả đang lan tỏa xuống. Trên những cánh rừng phân định ranh giới của lãnh địa, mặt trời vừa lặn để lại những tia hồng nhạt và ánh sáng đang tắt dần trải dài trên đồng quê lặng lẽ. Trên các xe, những câu truyện bắt đầu từ lúc khởi hành vẫn đang tiếp tục. Phần nhiều là những câu chuyện mảnh về xã hội phù hoa, nói với thiện ý hoặc không thiện ý. Hôm nay họ nói nhiều nhất về một vấn đề; Hoàng thân Đờ Vitengrat hình như đang để ý đến cô ả Myra Nađôpulô xinh đẹp. "Cô ả đỏm dáng đến điên rồ" như bà Đờ Terxiơ đã nhận xét, không phải không có đôi chút chanh chua.
    
    Ông Đờ Ănglơmơ, nhà ngoại giao hưu trí ngồi trước mặt bà chủ lâu đài lưu ý mọi người - Cô ta có sức mê hoặc ghê gớm. Vả lại, cô ta đã thừa kế đúng người. Bà Bá tước Xêminkhốp đẹp đẽ, mẹ cô ấy vẫn là con người mơn trớn như tôi đã gặp ở Matxcơva mười hai, mười ba năm trước đay, lúc bà ta tái giá.
    
    - Bà ta gốc Hy Lạp phải không?
    
    - Hy Lạp, dân phương Đông, Do Thái? Làm sao mà biết được. Tôi cho rằng trong người bà ta có sự pha trộn các chủng tộc.
    
    - Còn người chồng thứ nhất... Ông có biết người ấy không?
    
    -Không. hình như là một thương gia Hy Lạp giàu có mà người đẹp kia làm cho khánh kiệt trong vài năm. Sau đó, bà ta đã quăng lưới bắt được một dại úy quý tộc Nga góa vợ. Ông này không nguôi nhớ thương người vợ diễm lệ thuộc dòng dõi quý tộc danh giá nhất ở Matxcơva. Đó là nữ bá tước Ximinkhốp trẻ trung, đã chết sau ba năm kết hôn, để lại cho chồng một đứa con gái nhỏ. Theo lời khuyên của bạn bè khi thấy ông sắp quỵ trong đau khổ cự độ, ông đã đi du ngoạn. Ở Cairô, ông gặp bà Ixmen Nađôpulô, bà này đã dốc lòng an ui ông - và đã thành công đến nỗi sáu tháng sau bà trở thành Bá tước Phu nhân Xêminkhốp.
    
    Bà Đờ Tembray, người thiếu phụ có bộ tóc vàng hoe thốt ra một tiếng cười mỉa mai:
    
    -Đau buồn của nam giới là như thế đấy! Nhưng ông Xêminkhốp tội nghiệp ấy hình như bị vợ làm đau khổ không ít?
    
    - Đúng thế, nói riêng giữa chúng ta thôi nhé, tôi không tin là ông ấy sung sướng.
    
    - Phải, mụ Ixmen đẹp đẽ này không phải là người vợ đoan trang, điềm đạm và dịu dàng có lẽ không phải là những đức tính quen thuộc của mụ. nhưng bé gái của bà vợ trước như thế nào?
    
    - Đứa bé tội nghiệp đã gặp nạn. Nó chết đưối, cô gia sư người Pháp cũng chết trong vụ tai nạn, có lẽ vì muốn cứu nó.
    
    - Cuộc hôn nhân thứ hai của họ không có con chiung sao?
    
    - Có chứ, một đứa con trai, một đứa trẻ tàn tật đáng thương àm mẹ nó không ưa. Mụ chỉ thấy mỗi mình trên đời này, mình trước hết rồi đền đứa con gái.
    
    - Cái cô Myra này kỳ dị thật...! Một cô ả mất nết. Ông có cho là như thế không?
    - Con hơn là mất nết ấy chứ. Thật thế. Con người ấy được giáo dục mới hay làm sao. Pie Đurin kể với tôi cô ta đã gây ra bao điều đáng dị nghị về minh ở Pêtécbua vào mùa đông năm ngoái vì thái độ phù phiếm và vẻ đỏm dáng khêu gợi. Ta đã thấy một kiểu mẫu như thế trong cách cư xử của ả đối với Hoàng thân Đờ Vitengrat.... nhưng lần này thì ả phải coi chừng để khỏi mắc lại vài mảnh tim của mình ở đây. Với người này, không ai yêu nửa chừng, nửa vời được đâu!
    Bà Đờ Tembray bứt rứt hỏi:
    - Nghe nói người ấy là hiện thân của sự không bền vững, đúng không?
    - Đúng thế. Nhưng tôi thấy ả Myra xinh đẹp có vẻ rất khôn khéo, biết dâu ả lại thành công trong việc giữ cho tính hay thay đổi của hoàng thân quay vòng lâu hơn một chút.
    Trong khi nói, ông Đờ Ăngblomo liếc nhìn người thiếu phụ một cách ranh mãnh, làn da tươi mát của bà ửng hồng vì xúc động mạnh - cả bà này nữa cũng đã vướng mắc rồi đây - ông thích thú nghĩ như vậy.
    - Cô myra kia hoàn toàn không có một chút gì là sang trọng.... Đây là một kiểu người du cư hoặc một thứ gì cùng loại. Bà Đờ Terxio khinh khỉnh nói.
    - Tôi nghi ngờ ả thực sự làm vừa lòng Hoàng thân, một người rất tinh tế và thông minh phi thường.
    Người được nói đến đang ngồi lún sâu vào đệm xe nhìn ngày tàn dần trên khu rừng đang tối thẫm lại. Chàng đã ra lệnh cho người đánh xe ghìm bớt nước kiệu của hai con ngựa đang hăng để xe đi sau các xe khác. Ngồi bên cạnh chàng và tôn trọng sự im lặng của chàng là Ôbe Đờ Griơy, một sĩ quan trẻ đến từ Angiêri trở về, đang trong thời gian nghĩ dưỡng bệnh sau một trận ốm nặng về chơi ít lâu với gia đình người anh em họ Đờ Terxiơ.
    Hoàng thân Đờ Vitengrat, người không dễ có thiện cảm với ai, có vẻ nhanh chóng ưu thích người thanh niên đẹp trai có thiên bẩm thông minh và lịch sự này, là con trai của một sĩ quan bị giết năm 1870 trong trận ở Xanh-Priva. Chàng đã coi người sĩ quan như là bạn thân nhất trong suốt thời gian ở lâu đài Heagiơ. Ân huệ ấy không phải là không khơi gợi những ghen tỵ ngấm ngầm, vì có đầy rẫy những kẻ xu nịnh đang vội vã tôn xùng người giữ cương vị rất cao ở Châu Âu do dòng dõi, sản nghiệp, chưa kể đến những thiên bẩm về trí tuệ và hình thức tạo nên.
    Vào thế kỷ thứ 18, dòng họ Vitengrat, gốc Áo, đã chứng kiến việc đế chế của dòng họ Habxbua tước bỏ chủ quyền lãnh địa họ đã có từ thời xa xưa. Hoàng thân trị vì hồi ấy là Alông đã kháng cự lại một cách dũng cảm, trong phạm vi ông có thể làm được. Nhưng luật lệ của kẻ mạnh đã thắng, ông rời bỏ nước Áo đến sống ở nước Nga, trong các lãnh thổ bao la vợ ông đã đem lại cho ông, bà là người thừa kế duy nhất của một trong những gi đình quý tộc cổ xưa của miền Lituani.
    Xa hoàng thời ấy có người con trai lớn sắp kết hôn với một người bà con của Hoàng thân nên đã dành cho ông và các hậu dệu của ông đặc quyền của cac vương công mà ông đã có trước kia ở vương quốc Áo; ngài giao cho ông quyền chỉ huy danh dự và kế truyền một trung đoàn kỵ binh cận vệ và ban cho ông những vinh dự khác nữa, những vinh dự ấy kết hợp với sự giàu có phi thường của ông đã làm cho ông trở thành một nhân vật cực kỳ quan trọng.
    Kể từ thời gian ấy, các ông Hoàng Đờ Vitengrat trở thành những người Nga rất trung thành. Kết thân với gia đình Hoàng đế nhiều lần do các cuộc hôn nhân, các ông Hoàng Đờ Vitengrat còn chỉ huy thực sự nhiều đội quân Nga trong nhiều cuộc chiến tranh. Họ cực kỳ dũng cảm, ưu mạo hiểm và không dè dặt máu của mình. Người hậu duệ duy nhất hiện nay không hề đánh mất ngôi vị xứng đáng của ông cha. Trong cuộc chiến ở Tuyêckextăng mấy năm trước dù còn rất trẻ, chàng đã chứng tỏ tài năng quân sự hiếm có, lòng dũng cảm kiêu hùng và thái độ bình tĩnh đúng là của người chỉ huy. Cho nên Nga hoàng đã tặng thường chàng huân chương thánh Giooc lúc trở về và trao cho chàng quyền chỉ huy thực sự trung đòan kỵ binh cận vệ của người.
    Đã hai năm nay Vlađimia xin nghỉ dài hạn để đi du ngoạn các nơi xa, giữa những chuyến đi, chàng sống một cuộc sống vui chơi của xã hội thượng lưu xen lẫn với công việc nghiên cứu khoa học hay văn học. Vì vậy mà trong lúc này, vừa ở Bredin về chàng đã đến Uxagio với gia đình Đờ Terxio vừa quen biết ở Paris.
    Phá vỡ không khí lặng lẽ, hàng thân quay lại phía trung úy Đờ Griơiy:
    - Tính đa dạng của các tỉnh nước Pháp thật kỳ diệu! Tôi vô cùng yêu mến xứ sở của ông - Phần nào đó cũng là xứ sở của tôi vì một tổ mẫu của tôi là người Pháp.
    - Tôi cũng biết rõ là thân phụ của điện hạ đã lớn tiếng kháng nghị ủng hộ nước Pháp khi nước Pháp bị quân Đức xâm lược.
    - Và tôi cũng sẽ hành động như người nếu thời ấy tôi đã ở tuổi được nói lên tiếng nói của mình.
    Vlađimia lại im lặng một lát. Rồi phác một cử chỉ nhẹ nhàng, chàng xua đi những ý nghĩ nghĩ nghiêm nghị. Hơi cúi về phía Ôbe, chàng hỏi:
    - Này ông bạn, ông thấy cô ả Myra thế nào?
    Môi chàng thoáng mỉm cười.
    - Cô ta xinh đẹp thực đấy chứ, ông có thấy thế không?
    - Vâng xinh đẹp... nhưng tôi phải thú thực với điện hạ rằng tôi không ưa cô ta.
    Nét mỉm cười hiện rõ trên môi Hoàng thân.
    - lại thêm một lần nữa tôi xác nhận ông không phải là người xu nịnh, ông Đờ Grơriy thân mến ạ. Những người khác thấy tôi tỏ vẻ chú ý đôi chút đến cô gái ấy đã không bỏ lỡ dịp hết lời ca ngợi cô ta. Còn ông, ông đơn giản nói rằng ông không ưa cô ta. Tôi chưa bao giờ gặp sự kỳ lạ như vậy đấy!
    Ôbe vui vẻ đáp:
    - thưa Điện hạ, đó là vì tôi tự nhận thấy mình không có khả năng làm người xu nịnh. Thứ ấy không có trong bản chất của tôi.
    - Tôi khen ngợi ông về điều đó. chính về thế mà tôi đặc biệt quý trọng ông.
    Nói xong Vlađimia lại ngồi lũn sâu vào đệm xe. Rồi chàng lại hỏi:
    - Tại sao ông không thích cô Nađôpulô?
    - Tôi ngờ rằng cô ta là một người đỏm dàng rất nguy hiểm, một con người giả tạo, hư hỏng, thiếu mọi nguyên tắc, mọi e ngại. Nếu tôi tin vào điều được nghe kể lại thì ở một nơi khác có những tiếng tăm không làm cho cô ta vinh dự.
    Hoàng thân phác một cử chỉ có nghĩa là: phải tôi cũng biết.
    - Đấy là một con báo nhỏ duyên dáng, một con người mềm dẻo và nham hiểm. Cô ta sẽ cào xé các tình định một cách hung dữ khi ghen tuông.
    Ôbe tư lự, ngắm nhìn giây lát khuôn mặt trông nghiêng rắn rỏi, cái miệng hơi hà khắc dưới hàng râu hạt dẻ gần như thẫm. Chàng cũng vậy, cũng như mọi người, bị người đại quý tộc hoàn hảo này mê hoặc, người có cái nhìn có lúc khinh bỉ một cách lạnh lùng và có lúc lại chứa đựng biết bao sức quyến rũ mãnh liệt, biết bao hấp dẫn bí ẩn. Phải, có cái gì bí ẩn thật, trong giây phút này Ôbe tự hỏi mình: - Ông ấy có phải là người xấu không? Ở ông ta, có thực sự chỉ có hòai nghi, khinh miệt một cách kiêu căng mà ông phô trương, đặc biệt đối với phụ nữ và sự khinh bỉ tàn nhẫn, như người ta nói, mà ông quen cư xử với những người phụ thuộc mình?
    Chiếc xe rời đường cái đi vào 1 lối 2 bên trồng toàn cây du và không bao lâu đã đỗ lại sân lâu đài. Sau lời thân mật tạm biệt, Hoàng thân vào phòng mình để thay đổi y phục. Ba khắc sau chàng xuất hiện ở các fòng khách mà chủ và khách của họ đã có mặt. Gần như ngay lập tức, người bếp trưởng đã đến trình với Điện hạ rằng bữa ăn đã sẵn sàng.
    Là người thừa kế đặc quyền Vương công của các vị tổ phụ của chàng , Vlađimia ngồi chủ toạ, bên phải chàng là bà Đờ Terxio.. Xa hơn 1 chút, bà bá tước Xêminkhốp nói chuyện về Paris với Ôbe Đờ Grơiy ngồi bên cạnh bà. Bộ tóc thẫm có ánh xanh lơ bao quanh khuôn mặt đẹp da màu hổ phách. Đôi mắt rất đen, nhìn đắm đuối, mơn trớn người đối thoại. Nhưng Ôbe nghiêm chỉnh và đa nghi, tưởng chừng như nhìn thấy những ánh sáng nguy hiểm. Chàng nhận thấy cả những cử chỉ như bồn chồn của hai bàn tay trắng, mũm mĩm, nhưng xương cổ tay khá to. Đôi lúc chàng sĩ quan đưa mắt nhìn về phía cô Nađôpulô. Trái lại với người mẹ cao lớn và vóc dáng đẹp đẽ, cô này bé nhỏ nhưng linh lợi và uyển chuyển. Cái miệng rất đỏ mỉm cười luôn để fô hàm răng đẹp. Đôi mắt đen biểu cảm vừa vuốt ve, vừa khêu gợi. Trên bộ tóc, giống như tóc bà Bá tước, chải thấp và rẽ sang hai bên thành hai mái lệch nhau rủ xuống trán, một bông hoa xương rồng đỏ thẫm đung đưa theo từng cử động. Dù không có những nét đều đặn như người mẹ nhưng cô ta vẫn có sức quyến rũ thật nguy hiểm. Ôbe vừa nhìn cô ta vừa nghĩ: - Đây là loại đàn bà phải tránh xa như tránh lửa. Tốt hơn hết là Hoàng thân Đờ Vitengrat nên làm cho ả xa mình.
    Nhưng Vlađimia có lẽ nghĩ khác, vì sau bữa ăn đáng lẽ ngồi ở phòng hút thuốc thì chàng lại đi dạo vườn với Myra và đã mời cô ta 1 điếu thuốc chế riêng cho mình. Cô Nađôpulô hút 1 cách sung sướng và luôn ngước cặp mắt nóng bỏng tôn thờ lên nhìn người đi bên cạnh có tầm vóc cao lớn. Người đã biến cô thành người dân thực sự của nước Tí hon
    Hoàng thân nói về Vơlaina, 1 trong những lãnh thổ của chàng, nơi có những cuộc đi săn nổi tiếng vào mùa thu trong nước Nga. Họ Vitengrat là những người say mê đi săn và Vlađimia không kém ông cha 1 chút nào về điểm này
    Myra reo lên:
    -Vâng, tôi đã nghe nói về nơi ấy không chỉ 1 lần. Hình như lãnh địa này là 1 trong những nơi đẹp nhất của nước Nga
    -Phải, cô hãy đến xem có đúng như thê không , vào đầu tháng mười, cùng với ông bà Bá tước Xeminkhốp. Các người sẽ ở lại Vơlaina tám ngày, vào thời gian có 1 trong các cuộc săn lớn nhất
    Mắt Myra loé lên tia sáng đắc thắng. Bà Bá Tước Xeminkhốp thứ hai được giới thiệu ở triều đình sau khi kết hôn không bao lâu đã được tiếp đón lạnh lùng đến nỗi bà ta có thể không bao giờ quên được. Các nhóm quý tộc ở Petecbua tỏ vẻ khinh khỉnh với bà ta vì gốc tích mơ hồ. Vì vậy bà đã lựa chọn cuộc sống hay đây mai đó vừa hợp sở thích của bà vừa cho phép bà duy trì được các quan hệ với những người xa lạ ít khó tính hơn xã hội thượng lưu của Petecbua. Myra cảm thấy như choáng váng trước lời mời ấy , đây là 1 ưu đãi đặc biệt mà bất cứ ai cũng mong muốn , nó sẽ đưa cô và mẹ cô vào 1 nơi cho đến bây giờ hoàn toàn khép kín đối với mẹ con cô , bà Hoàng Đờ Vitengrat, bà của Hoàng thân là 1 trong các fu nhân đại quyền quý tộc ở nước Nga, đã tỏ vẻ không hề nhân nhượng nhất là trong vấn đề hôn nhân không cân xứng
    Ngoài ra, cô Nađôpulô còn kết luận từ ân huệ không hy vọng tới mà được này là cô ta được Hoàng thân rất ưa thích và chàng muốn theo đuổi thoái mái ở Vơlaina cuộc chinh fục khá dễ dàng này
    Lòng tràn ngập niềm vui kiêu hãnh, cô ta nói:
    -Tôi mang ơn Điện hạ biết chừng nào ! Chúng tôi sẽ sung sướng đáp lời mời mà Điện hạ đã dành cho chúng tôi. Bố dượng tôi không thích gì bằng đi săn. Còn tôi, tôi rất mê phi ngựa trong rừng đuổi theo con mồi đang chạy trốn. Tôi biết chắc rằng tôi sẽ đem từ Vơlaina về những kỷ niệm không thể quên
    Ném điếu thuốc lá đang kẹp ở ngón tay đi, Vlađimia nói:
    -Bây giờ ta vào thôi. Bà Đờ Vernhia sẽ hát tối nay mà ta rất mến giọng hát của bà ấy
    Myra giận run lên. Bà Đờ Vernhia là 1 thiếu phụ diễm lệ và là 1 người chơi nhạc lỗi lạc. Hôm trước Vlađimia đã nói chuyện lâu với bà. Không cần nhiều hơn thế cũng đã đủ để thức tỉnh nỗi lo lắng ghen tuông của cô Nađôpulô đang say mê cuồng nhiệt này. Vì cô không phải không biết rằng tính tình của ông hoàng Đờ Vitengrat hay thay đổi biết chừng nào
    Trong khu vườn trước mặt lâu đài, 1 nhóm đàn ông vừa đi dạo vừa hút thuốc. Ông Đờ Tembray - 1 chàng trai to lớn, khỏe mạnh mà theo người ta quả quyết đã để cho bà vợ tóc vàng điều khiển như 1 đứa trẻ con - nói với Ôbe Đờ Grơiy
    -Tôi không hiểu nổi, ông bạn thân mến ạ. Tại sao người anh em họ của ông lại đón tiếp bà Xêminkhốp & con gái bà ấy 1 cách thân mật như thế. Nói riêng về cô con gái nhé, cô ta có những cung cách quá.... liều lĩnh. Đấy, ngay tối nay, cuộc đi dạo với Hoàng thân...còn cách ăn mặc của cô ta nữa chứ.... cách ăn mặc ấy với cô ta thì... ồ, hoàn toàn phù hợp. Nhưng làm cho cô ta khá lạc lõng trong 1 nơi như thế này, ông đồng ý với tôi chứ?
    -Tôi rất đồng ý với ông , ông Đờ Tembray. Nhưng bà chị họ tôi hâm mộ mấy bà ấy vì đã gặp họ ở Nixơ mùa đông năm ngoái. Bà ấy thường có đôi chút quá mến mộ đối với những người hay đi chu du các nước. Tuy nhiên tôi thấy bà ấy có vẻ kém nhiệt tình với họ mấy hôm nay rồi đấy
    Ông Đờ Tembray thốt ra 1 tiếng cười ranh mãnh
    -À, thế đấy ! Bà ấy thấy ả Myra xinh đẹp vừa ý Hoàng thân và bà ấy nổi giận vì thế..cũng như tất cả những bà ở đây, thế thôi.
    Ông nhún vai, hơi cáu kỉnh, và lẩm bẩm
    -Các bà đều... mẽ người ấy...tất cả, tất cả !
    Rồi ông im lặng vì Vlađimia , để mặc cô Nađôpulô đi về fía lâu đài, đang tiến đến chỗ những người hút thuốc
    Chàng lại gần Ôbe nói:
    -Vườn cây thật đẹp dưới ánh trăng mờ. Ông nên ra đây ngắm cảnh
    -Điện hạ vừa gợi cho tôi 1 ý rất tuyệt
    -Đi với tôi. Vì đàn dường cầm còn im tiếng, chúng ta sẽ hút điếu thuốc thứ 2 và nói chuyện đôi chút
    Hai người bước và 1 lối trong vườn cây. Vlađimia , sau 1 lúc im lặng, thốt ra 1 tiếng cười diễu cợt
    -Phải, đúng thế. Cô ta rất phóng túng, cái cô ả Myra ấy mà. Một người đỏm đáng đến điên rồ, nhưng ông đã nói với tôi. Cô ta có cái duyên dáng của 1 con mèo nhỏ và đôi khi có tý chút trí tuệ. Tôi đã mời cô ta đến Vơlaina chơi 8 hôm... Còn ông, ông ưa thích săn bắn, ông có đến làm quen với các khu rừng của tôi không?
    -Tôi sẽ rất sung sướng nếu đáp lại được lời mời của điện hạ. Rủi thay, hạn nghỉ của tôi chấm dứt cuối tháng chín và tôi hứa với cha tôi sẽ về ở với người 1 thời gian
    -Đáng tiếc ! Các cuộc săn của chúng tôi sẽ làm ông ưa thích vì thú săn đủ loại không thiếu gì , tôi khẳng định với ông như thế. Có khi còn quá nhiều nữa - như ở lãnh địa Xtanitza của tôi, người quản lý vừa báo với tôi rằng trong mấy năm gần đây giống lợn rừng nhân lên quá nhiều đang tàn phá khu rừng. Đã lâu lắm tôi chưa đặt chân đến nơi ấy - nghĩa là từ khi tôi 15 tuổi. Hồi ấy, tôi ở đấy 1 thời gian ngắn với ông tôi. Giữa khu rừng có 1 toà lâu đài nhỏ để ở khi đi săn hiện ở tình trạng khá xấu. Tôi ra lệnh sửa chữa những gì cần thiết vì tôi sắp đến đấy 1 trong hai tuần lễ trong thời gian ấy sẽ tiến hành những cuộc dồn thú đến săn. Nhưng này, ông cùng đi với tôi được không?... Vài ngày thôi, được chứ..?
    -Vài ngày..có lẽ được...
    -Vậy thì thoả thuận như thế nhé !

Xem Tiếp Chương 2Xem Tiếp Chương 11 (Kết Thúc)
Con Nai Trong Rừng
  » Đang Xem Chương 1
  » Xem Tiếp Chương 2
  » Xem Tiếp Chương 3
  » Xem Tiếp Chương 4
  » Xem Tiếp Chương 5
  » Xem Tiếp Chương 6
  » Xem Tiếp Chương 7
  » Xem Tiếp Chương 8
  » Xem Tiếp Chương 9
  » Xem Tiếp Chương 10
  » Xem Tiếp Chương 11
 
Những Truyện Dài Khác
» Liêu Trai Chí Dị
» Pie Đệ Nhất
» Thiên Thần Và Ác Quỷ
» Tuyết Bỏng
» Cuộc Đời Của Pi ( Phần II )
» Mao: The Unknown Story
» Con Lừa Và Tôi
» Trái Tim Không Cần Lý Lẽ
» Tình Ca Giáo Viên Miền Núi
» Cuốn Sổ Lớn
» Chuyện Tình New York
» Những Kẻ Điên Rồ Phải Chết
» Đau Thương Đến Chết ( Phần I )
» Hai Chị Em
» Giữa Cơn Gió Lốc
» Chỉ Một Lần Yêu
» Đi Qua Hoa Cúc
» Tình Trên Đỉnh Sầu