Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Tên Truyện   Tác Giả   Truyện hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Nghe Truyện Ngắn Audio
Nghe Truyện Dài Audio
Nghe Truyện Ma Audio
Truyện Cổ Tích Video
Học Sinh Cười
Truyện Cổ Tích
Truyện Cười
Truyện Dài
Truyện Học Trò
Truyện Kiếm Hiệp
Truyện Ma (Kinh Dị)
Truyện Ngắn
Truyện Quỳnh Dao
Tất Cả Thi Sĩ
 
Truyện Ngắn » Vượn Sầu Rơi Lệ Tác Giả: Pháp Sư Tịnh Không    
    Vào một buổi chiều xuân, một đội kinh mặc áo giáp trụ rực rỡ, chạy nhanh như điện chớp, vượt qua quãng rừng hoang. Ở phía sau đoàn kinh có mấy người mang kiếm theo hầu một vị đại tướng. Đàng sau vị đại tướng lại có một chiếc xe song mã đường đường lộng lẫy; người ngồi trong xe ấy là một bậc quân vương đương thời - Sở Trang Vương.
    Cứ mỗi năm một lần, nhà vua xuất cung đi săn bắn cho khuây khỏa nỗi u buồn nơi chốn hoàng cung.
    Sở Trung Vương có một viện đại tướng là Dưỡng Do Cơ. Kỹ thuật bắn cung của ông cực kỳ điêu luyện, trăm phát trăm trúng, nên rất được vua Sở thương yêu và tin tưởng. Khi đoàn săn bắn vào rừng, lùng sục khắp nơi, thì nai dê, chồn thỏ bỏ chạy tứ tán. Tại giữa rừng sâu có một cây cổ thụ cao vút tận trời xanh. Trên cây có một con vượn già đang vui đùa chuyền từ cành này sang cành khác. Sở Vương lập tức ra lệnh cho Dưỡng Do Cơ hạ ngay con vượn ấy.
    Dưỡng như con vượn ấy hiểu được tiếng người, trông thấy Dưỡng Do Cơ đột nhiên phi ngựa tới, nó bèn lấy tay che má mà khóc, nước mắt chảy ròng ròng, kêu la rất bi thảm. Sở Vương liền ra lệnh cho Do Cơ ngưng bắn và hỏi ông: "Vì lẽ gì mà vượn già che mặt khóc?"
    Do Cơ liền tâu với nhà vua: "Tâu đại vương, giống vượn này có tay dài, rất tinh khôn, có thể thu hút được khí thiêng của trời đất, nó biết thần có tài thiện xạ, hễ mũi tên buông ra là trúng ngay mục tiêu, nó nghĩ không thể nào tránh được lằn tên cực mạnh của thần, chắc chắn phải chết, nên mới che mặt mà khóc.
    Sở Vương buông tiếng thở dài, cảm kích vô vàn, lòng từ bi bỗng dưng phát sinh, lập tức ra lệnh cho thuộc hạ đình cuộc săn bắn, rồi trở về hoàng cung. Từ ấy, Sở Vương rất nhân từ, vì thế, người người đều ca ngợi nhà vua là vì vua nhân từ.
    

Kết Thúc (END)
Pháp Sư Tịnh Không
» Công Đức Chép Kinh Giải Được Oan Gia
» Hồn Lên Cõi Trời
» Vua Thành Thang Mở Lưới Của Thợ Săn
» Con Ba Ba Chữa Lành Bệnh Hiểm
» Vì Lòng Nhân Bảo Vệ Chim Non
» Kêu Thương Suốt Ba Tháng
» Nai Mẹ Thương Con Đứt Ruột
» Đem Chôn Thịt Biếu
» Cái Chết Thê Thảm Đáng Sợ
» Bà Cụ Hiền Lành Được Sống Lâu
» Cứu Đàn Kiến, Tăng Tuổi Thọ
» Phật Cắt Thịt Mình Thế Thịt Chim Bồ Câu
» Bị Cắt Đứt Lưỡi Vì Dao Mổ Trâu
» Khuất Tiên Sinh Thả Cá Lý
» Hàng Vạn Con Chết Trong Nháy Mắt
» Bầy Lươn Xin Cứu Mạng
» Làm Lành Thoát Khỏi Ách Nạn
» Bầy Chim Chôn Cất Vị Ân Nhân
» Vượn Sầu Rơi Lệ
» Tuổi Thọ Có Thể Tăng Thêm
» Kẻ Tàn Ác Chết Thảm Khốc
» Gà Mổ Mắt Cọp
» Ở Hiền Gặp Lành
» Nhờ Giữ Giới Sát Mà Khỏi Bị Bắt
» Người Giữ Lưới Săn Thả Thỏ Chạy