Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Bài Thơ   Nhà Thơ   Bài Thơ hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Xem Thơ Video
Nghe Ngâm Thơ
Thơ Buồn
Thơ Nhí Nhãnh
Thơ Quê Hương
Thơ Thất Tình
Thơ Thời Áo Trắng
Thơ Tình
Thơ Học Trò
Thơ Lục Bát
Thơ Với Hoa
Thơ Xuân
Tất Cả Thi Sĩ
 
 Thơ Tình » Yêu Nhà Thơ: Xuân Diệu    

Yêu là cái mà ta không tả được,
Một khi yêu là phải chuốt tình yêu,
Nó phảng phất khi ánh chiều vàng nhạt,
Nó hình dung trong ánh mắt đăm chiêu.

Nó ủy mị như những đêm gió mát,
Nó lung linh trong ánh mắt trăng phai,
Nó mơ màng như tiếng nhạc bên tai,
Nó dồn dập như thác ngàn nước đổ.

Nó lơ lững như làn mây hơi gió,
Nó cộc cằn như sắt đá chạm va nhau,
Nó hững hờ như buổi mới quen nhau,
Nó báo thức ánh nắng hồng gay gắt.

Yêu là cái thường làm ta thắc mắc,
Lắm khi yêu mà không nói nên lời,
Là âm thầm trong câu nói giọng cười,
Là cử chỉ... là răng cười... điệu bộ.

Yêu là cái thường làm ta đau khổ
Chữ tình yêu thâm thúy bao la,
Một khi yêu rồi ta mới nghĩ ra,
Nó là thịt, là da, là sắc đẹp.

Yêu không phải là phạm vi nhỏ hẹp,
Yêu làn môi, yêu mái tóc, đôi tay,
Yêu tính tình, yêu dáng điệu khoan thai,
Yêu tà áo trắng vờn bay trước gió.

Đời dễ có mấy ai từng hiểu rõ,
Chữ tình yêu khó tả làm sao,
Biết rằng yêu là sẽ chuốc khổ đau,
Nhưng cứ chọn để rồi đau đớn.

Xuân Diệu
  » Thơ Ngôn Tình
  » Thơ
  » Dỗi
  » Trăng Khuya Trên Hắc Hải
  » Một Buổi Chiều
  » Đây Mùa Thu Tới
  » Vội Vàng
  » Hoa Tím
  » Núi Xa
  » Yêu
  » Những Bước Đường Tư Tưởng Của Tôi
  » Đôi Bướm
  » Đóa Hồng Nhung
  » Giao Lại
  » Giã Từ Tuổi Thơ
  » Hoa Học Trò
  » Đẹp Trai
  » Chú Lái Khờ
  » Lệnh
  » Chiêm Bao
  » Nguyện
  » Khác Mộng
  » Muộn Màng
  » Gặp Gỡ
  » Trăng Sáng