Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Bài Thơ   Nhà Thơ   Bài Thơ hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Xem Thơ Video
Nghe Ngâm Thơ
Thơ Buồn
Thơ Nhí Nhãnh
Thơ Quê Hương
Thơ Thất Tình
Thơ Thời Áo Trắng
Thơ Tình
Thơ Học Trò
Thơ Lục Bát
Thơ Với Hoa
Thơ Xuân
Tất Cả Thi Sĩ
 
 Thơ Buồn » Tủi Nhà Thơ: Phùng Mạnh Tiếp    

Hồi nhỏ rất yêu mưa
Lớn lên thấy ghét tệ
Bởi bao điều có thể
Cũng vì mưa mà ra.

Muốn tìm gặp Người ta
Trong ngày vàng hoa mộng
Mà mưa hoài nên ngóng
Cuối cùng thành số không.

Xưa thích trời bão giông
Vì nghỉ chẳng phải làm
Lương thì nhận hàng tháng
Có sợ gì điều chi.

Bây giờ luôn lầm lì
Cứ mưa là không thích
Bởi riêng mình cô tịch
Ngồi ngóng trong buồn sầu.

Vẫn biết đợi là lâu
Duyên trời cứ bảo số
Chỉ chúng mình tự sợ
Đến đi đừng trách đời.

Muốn lắm một lần thôi
Khóc thật to vì tủi
Bởi Người ta vô tội
Nên mình buồn chẳng vui

Phùng Mạnh Tiếp
  » Ngốc
  » Tủi
  » Viết Cho Ngày Cũ
  » Tự Sự
  » Cúc Họa Mi
  » Cái Bóng
  » Bây Giờ Ta Là Gì
  » Giỏ Hoa Để Lại Bên Đường
  » Cô Đơn
  » Nhớ
  » Đợi
  » Hạnh Phúc Ơi Hãy Ở Lại
  » Nếu Ai Già Trước
  » Salem Và Em
  » Đường Về Vắng Em
  » Duyên Phận
  » Khờ Dại
  » Muốn Nói
Những  Thơ Buồn Khác
  » Bâng Khuâng
  » Xin Đừng
  » Tìm Chút Ân Tình
  » Lời Cuối Cho Anh
  » Cho Tôi Xin
  » Mảnh Tình Sầu